Sau khi nhị vị phụ huynh rời khỏi, Tô Nhã đã xốc chăn lên, vô cùng nghe lời thay quần áo ra ngoài 'chạy' dạo.
Ngoan ngoãn để Lạc Anh thay y phục cho mình, nàng thật sự không biết mấy mảnh vải này mặc làm sao nga. Ừm......
Tô Nhã bỗng dưng nhớ ra gì đó chạy đến bàn trang điểm cầm lên gương đồng ngắm nghía trái phải, trên dưới, trong ngoài.
Oa, thật đáng yêu.
Khụ..khụ, không phải nàng tự khen mình a. Nhưng gương mặt này thật sự đáng yêu chết người nga.
Khuôn mặt mũm mĩm trắng nõn như có thể vắt ra sữa, mắt to linh động. Môimỏng xinh đẹp. Mũi cao, mày liễu đủ yếu tố một mỹ nữ Hàn Quốc.
Ngắm nhìn chính mình trong gương Tô Nhã không khỏi cảm thán, còn bé mà đãkhuynh thành thế này lớn lên còn hại nước hại dân thế nào aii.
Thế là người nào đó chạy khắp thừa tướng phủ, chạy đến đâu là nới đó như vừa có bão càn quét ngổn ngoảng tứ phía.
Lúc này hạ nhân trong phủ chỉ có thể thở dài, tất cả gia nhân trong phủ thầm hỏi thăm 18 đời tổ tông Hạ gia, vì sao lại đẩy tiểu thư xuống hồlàm gì. Thà tiểu thư cứ ngạo mạn như cũ còn hơn 'hòa đồng' thái quá thếnày a...
...................3 ngày sau..........................
Thân thể nhỏ nhắn nằm nghiêng trên nhuyễn tháp, Tô Nhã nàng thật sự mệt mỏi a.
Tô Kì Diễn Vương Uyên 'rất' thường đến thăm nàng nga, lý do là vì sợ nàng tĩnh mịch mịch, buồn chán. Nhưng như vậy nàng không thể đi đâu a, vìnàng phải chơi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nguoi-dung-giet-vuong-gia/2252630/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.