Nghĩ đến đây, ông ta đột nhiên có loại xúc động muốn đỡ trán. Trời ạ, xem ra đoạn nhân duyên này se nhầm người rồi.
“Khụ khụ……”
Bình tĩnh, bình tĩnh, ông ta vội nhắc nhở chính mình phải bình tĩnh. Lúcnày, trăm ngàn lần không thể đánh mất tôn nghiêm cửu ngũ chí tôn trướcmặt đám tiểu bối này được. Vì thế Hoàng Thượng dù đản đản đau, chỉ hokhan vài tiếng, cố gắng che dấu nội tâm.
“Giữa ba người các conrốt cuộc là có chuyện gì?” Trương thị không có tính nhẫn nại tốt nhưHoàng Thượng. Mọi việc đều loạn thành như vậy, phải nhanh chóng nói chorõ ràng, không thể úp úp mở mở nữa.
“Mẫu hậu, nhi thần thích TúTú, Tú Tú cũng cùng nhi thần tâm ý tương thông. Vì vậy hy vọng phụ hoàng mẫu hậu thành toàn chúng con……” Tô Tích Tạc chắp tay, trên mặt biểutình kiên định.
“Việc này……” Trương thị nhìn đứa con thứ ba củamình, bà vẫn chưa thể bình tĩnh lại. Trước kia Tú Tú thích là lão tamnhà bọn họ, sao bây giờ lại vui vẻ bên cạnh lão lục rồi. Đứa trẻ kia quá tùy tiện rồi, thích thì nói thẳng ra đi, còn thích giày vò như vậy, bảo mấy người già bọn họ làm sao chịu nổi đây.
Tô Cẩn Hạo lúc nàyđứng trên điện, nhưng có thể cảm giác được ánh mắt mọi người đều đặttrên người hắn, giống như có thâm cừu đại hận gì với hắn vậy. Tình cảnhnày chính là muốn ép hắn lên tiếng rồi.
Hắn mím môi, thần sắc lạnh lùng, con ngươi lạnh lẽo lộ ra biểu hiện bất đắc dĩ, “Con nghĩ con và nàng……”
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngo-nghich/2105199/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.