“…… Ta có……” Tô TíchLạc dường như đã chuẩn bị sẵn từ trước, hắn đỏ mặt, lấy ra hai dải băngđỏ từ trong tay áo, đặt vào tay Dung Tú.
Dung Tú nhận lấy hai dải băng đỏ kia, lại có chút bối rối nghiêng đầu suy nghĩ, “Biểu ca, băngđỏ chúng ta có rồi, nhưng lại không có bút. Cũng đâu thể bắt muội cắnnát đầu ngón tay mình để thay bút được.” Nói xong, cô vươn bàn tay búpmăng trắng muốt quơ quơ trước mặt Tô Tích Lạc.
“Cái đó…… Ta cũngcó……” Khoảng đỏ khả nghi trên mặt Tô Tích Lạc lúc này đã bị nhuộm đậmhơn. Hắn thò tay vào trong tay áo, móc ra một cái túi vải nhỏ. Mở ra thì thấy, bên trong giấy bút nghiên mực đều đủ cả.
“Biểu ca……” DungTú kinh ngạc nhìn tay áo hắn, tình cảnh này, sao có thể không khiến cônhớ tới Doraemon cơ chứ. Con mèo máy kia lúc nào cũng thò tay vào trongtúi lấy ra đủ thứ. Mà giờ phút này Tô Tích Lạc so với nó thì giống ychang.
“Tú Tú, muội còn muốn nói gì nữa? Muội nói đi, để ta lấy.” Tô Tích Lạc tưởng Dung Tú còn muốn gì nữa, nên vội vàng mở miệng hỏi.
O(╯□╰)o.
Trán Dung Tú lập tức ứa ra một giọt mồ hôi thật to. Thật đúng là làm khóchàng ta rồi, trên đường đi vác theo nhiều thứ như thế, mà còn phải cầmđủ loại quà vặt giúp cô.
“Biểu ca, trong tay áo huynh còn cất giấu thứ gì vậy?” Dung Tú hỏi đến cùng.
Mặt Tô Tích Lạc hơi cứng lại một chút, sau đó mới hơi lúng túng thò tay vào trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngo-nghich/2105187/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.