Dung Tú sờ sờ cổ mình, xem ra đầu vẫn còn. Híc híc, chẳng lẽ con ngựa giốngchết tiệt này bước đi không bao giờ phát ra tiếng động hay sao? Lần nàonói xấu cũng bị hắn bắt tận tay day tận mặt. CMN chứ, đúng là xui tậnmạng mà.
Cô ngồi lại chỗ cũ, nghĩ đến thất bại của bản thân, thâm tâm cực kỳ không cam lòng. Vì thế chuẩn bị hóa đau thương thành sức ăn, hai tay trái phải mỗi tay cầm một cái đùi gà, cắn bên trái một miếng,lại cắn bên phải một ngụm, coi hai cái đùi gà trong tay là con ngựagiống chết tiệt Tô Cẩn Hạo, cô phải ăn tươi nuốt sống chúng nó, mới cóthể hóa giải hết oán hận trong lòng.
“Tiểu…… Tiểu thư……” Tiểu Thúy ở bên cạnh kéo quần áo cô.
“Lại làm sao nữa?” Dung Tú không thèm để ý nàng ta, tiếp tục chiến đấu với đùi gà trong tay.
“Tiểu thư…… Tiểu.... tiểu…… thư……” Tiểu Thúy lại kéo áo cô, lần này nói chuyện còn cà lăm hơn lúc nãy.
“Rốt cuộc ngươi có để yên cho tiểu thư của ngươi ăn không hả!” Dung Tú hunghăng trừng mắt lườm nàng ta, trong lòng than thở muốn ăn một bữa thịtsao mà khó thế.
“Không phải…… Tiểu thư…… Người nhìn kìa……” TiểuThúy lần này mang theo tâm tình vô cùng kích động kéo áo cô, Dung Túbất đắc dĩ đành nhìn theo hướng nàng ta chỉ.
Cô sửng sốt nhìn racửa đại sảnh, biểu tình trên mặt lập tức hóa đá, miếng đùi gà trong taycũng từ giữa không trung rơi xuống mặt bàn. Ôi trời ạ, đây là cái tìnhhuống quái quỷ gì chứ.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngo-nghich/2105181/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.