Theo lời giải thích của người thợ săn này, ông ta muốn thừa dịp tuyết rơi dày, mang theo chó săn lên núi tìm kiếm chút vận may. Thời tiết lạnh lẽo này, nếu may mắn, có thể nhặt được con mồi bị đóng băng trên núi.
Là chó săn lần đầu tiên phát hiện cỗ thi thể này bị rơi vào trong hố tuyết, đoán là đã giấy dụa rất lâu nhưng không thể trèo lên được cuối cùng bị tuyết chôn sống.
Tên nam nhân này ăn mặc giống như thợ săn bình thường nhưng bên dưới lớp áo khoác bông lại giấu một thanh vũ khí sắc bén, so với những người đi săn khác thì lại khá nổi bật, trông hắn không giống như là thợ săn vùng này.
Còn nữa, nếu thường xuyên đi săn ở gần đây thì phải rất quen thuộc với địa hình của ngọn núi mới phải, sao lại ngu ngốc đến mức bị rơi vào trong hố tuyết như vầy. Dù sao tuyết ở Tấn Châu cũng không quá nhiều.
Thiết ky binh tới báo tin cung kính dâng lên một thanh đoản kiếm cho Mộ Dung Phong: “Đây là vũ khí lấy được từ trên thân thể của người chết, nhìn có chút quen mắt”
Mộ Dung Phong cầm lên chăm chú quan sát, cái này đâu phải chỉ là quen mắt? Đây không phải là loại đoản kiếm mà vào ba năm trước triều đình thống nhất đúc ra, nhưng sau đó đã bị đào thải bỏ đi không cần nữa sao.
Thiết ky binh có lẽ đã nhận ra được thân phận người này, nên cảm thấy vụ việc không đơn giản, cho nên mới lập tức trở về báo cho hắn biết.
Manh mối này ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893537/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.