Sau khi Kim thượng thư vô cùng cảm tạ thì lập tức rời đi.
Trở về đến trong phủ, đương nhiên ông ta phải nói những chuyện xảy ra cho Kim Nhị biết. Bảo toàn sinh mệnh của Kim Nhị rất quan trọng, vì thế vội vàng sai người đi mời Lãnh Thanh Kiêu.
Lãnh Thanh Kiêu đã nhận được giáo huấn của Mộ Dung Phong. Tuy rằng nói là nửa tin nửa ngờ, nhưng Mộ Dung Phong có một câu nói rất đúng, chính là loại huynh đệ như Kim Nhị này không thể kết giao. Kim phủ phái người đến, bị hắn một mực từ chối, nói là ở trong phủ quay mặt vào tường suy nghĩ lỗi lầm, không muốn ra ngoài.
Kim Nhị đi đứng lại không tiện, chỉ có thể sai người chuẩn bị nhuyễn kiệu, nâng hắn ta đi đến tướng phủ.
Lãnh Thanh Hạc và Lãnh tướng hoàn toàn không biết gì về chuyện này, nhìn thấy Kim Nhị đến cửa, mặt mày hết sức cau có.
Kim Nhị không quan tâm nhìn lông mày nhà người ta cao.
hay thấp, đầu tiên là xin lỗi Lãnh Thanh Kiêu về chuyện nữ hát rong, sau đó nói rõ ràng một năm một mười tất cả mọi chuyện năm đó Lãnh Băng Nguyệt mấy lần âm mưu giở trò với Lãnh Băng Cơ. Hắn ta còn khóc lóc thảm thiết, nước mắt như mưa, nói chính mình đáng chết, hôm nay nhận được bài học, hoàn toàn tỉnh ngộ rồi.
Lãnh Thanh Kiêu cũng không suy nghĩ nhiêu, hoàn toàn không biết Kim Nhị bởi vì không thể không khuất phục trước uy quyền của Lãnh Băng Cơ mới nước mắt nước mũi giàn giụa, biểu hiện ra dáng vẻ thấu hiểu triệt để.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893488/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.