Ngươi sớm một chút nói, vị conuong kia bình yên vô sự, con ta làm sao phải trèo tường đào tẩu?
Hắn phải nói với Vu phó tướng ngàn vạn lần tạ ơn: “Việc này làm phiền Vương gia lo lắng, ngày khác hạ quan sẽ đích thân đến cửa để tạ ơn”
Đứa con người ta gặp chuyện không may, Vu phó tướng cũng không dám không biết tốt xấu, nhanh chóng chắp tay cáo lui, xoay người rời đi.
Trong lòng không khỏi thầm than một tiếng, Vương phi nương nương nhà hắn thật đúng là thần cơ diệu toán, biết này Kim Nhị sợ hãi Kim thượng thư sẽ phát hỏa, khẳng định chắc chắn sẽ trèo tường chạy trốn. Sau đó thì hay rồi, chân bị gãy rồi.
Nếu, mà đánh què được chân giữa của hăn thì phải tốt hơn, nhìn hắn ngày sau còn như thế nào làm điều ác, khi dễ các Tiểu conuong. Thật mới đáng hả giận.
Lãnh Băng Cơ trốn ở trên nóc nhà, nhìn thấy Kim Nhị thò đầu ra từ trên tường viện cao cao của Kim phủ, đã biết bị mình đoán trúng rồi.
Mặc dù nàng và Kim Nhị không quen thân, nhưng Kim Nhị là người có đức hạnh gì, trong lòng nàng biết rất rõ.
Kim thượng thư quản thúc hắn ta giống như trời tháng sáu, nhớ tới thì đánh chửi một trận, cấm bước chân ra khỏi cửa, lúc thất vọng thì mặc kệ hắn ta hư hỏng, không cầu tiến, chẳng muốn quan tâm nữa.
Cho nên trong lòng Kim Nhị thật sự sợ, nhưng cũng lại không sợ lão cha của nhà mình. Chỉ cần gặp rắc rối thì hắn ta trực tiếp trèo tường chạy trốn, chờ đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893485/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.