“Người nhìn xem, cha cừu nói, tương lại tài sản của nhà họ Cừu sẽ là của con, vì vậy, trước tiên con cần phải học kinh doanh với hắn, kiếm tiền mỗi ngày. Làm sao tính toán, nhìn được số sách, tìm kiếm cơ hội kinh doanh, chăm sóc việc kinh doanh. Người nói xem, con có một không?”
Thật sự là mệt mỏi, nghe thôi đầu đã to ra rồi, Lãnh Băng Cơ gật đầu: “Mệt”
“Người bảo con học y thuật chữa bệnh cứu người, còn nói y học cao thâm, sống đến già là phải học đến già, còn phải học cả đời này, có một không?”
Lãnh Băng Cơ không còn lại gì để nói, nàng chỉ là thuận miệng nhắc đến, đứa bé này không phải đã dự liệu nhanh như vậy chứ.
“Cha còn nói, nam tử hán chí ở bốn phương, ra chiến trường sẽ thành danh, con còn phải khổ luyện học tập công phu bày binh bố trận, chỉ nghĩ đến thôi con đã thấy mệt rồi”
Hình như là thật! Sự! Có! Chuyện!Này! Nàng và Mộ Dung Phong có phải đã kì vọng quá cao vào đứa bé này không?
Tiểu Vân Triệt càng thêm sầu: “Vừa nghĩ đến tương lai, ngoài làm kinh doanh, còn phải để ý đến Tàng kiếm các gì đó, Đế thính vệ, con liền cảm thấy rất mệt mỏi. Ông nội hoàng đế còn đổ thêm dầu vào lửa, bảo còn chăm chỉ đọc sách, đợi con biết chữ sẽ dạy con phê duyệt tấu chương”
Lãnh Bằng Cơ sợ tới mức vội vàng bịt miệng Tiểu Vấn Triệt lại, trời ơi, đây không phải chuyện đùa đầu. Nếu để người khác nghe được, nhất định sẽ gây ra tai họa.
Lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893468/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.