“Không được!”Mộ Dung Phong như đỉnh đóng vào sắt: “Người này quá nguy hiểm”
“Không sao, ta không đến gần nàng ta là được” Lãnh Băng Cơ ngực có thành trúc.
Hoàng đế gật đầu: “Con hãy cẩn thận”
“Vậy ta đi cùng nàng” Mộ Dung Phong thay đổi chủ ý.
Vậy sao được chứ?
Lãnh Băng Cơ trực tiếp từ chối, hơn nữa hướng ánh mắt về hướng hản.
Mộ Dung Phong không biết dụng ý của Lãnh Băng Cơ, nhưng nhìn vẻ mặt giảo hoạt của nàng, thì biết tất có chừng mực, nên không kiên trì nữa.
Lãnh Băng Cơ trực tiếp đến lãnh cung, đẩy cửa đi vào, đứng trước mặt Cẩm Ngu.
Cẩm Ngu vừa chịu hình phạt, toàn thân bị thương, đang chậm chạp chải mái tóc lộn xộn, có lẽ nghe ra được tiếng bước chân của Lãnh Băng Cơ, lạnh lùng nở nụ cười, khuôn mặt đỏ bừng tràn đầy vết bầm tím sưng lên, khuôn mặt hoàn toàn khác biệt.
“Sao lại là ngươi?”
Lãnh Băng Cơ cũng lạnh lùng nhìn nàng ta: “Chứ sao? Ngươi cho rằng Mộ Dung Phong muốn gặp ngươi sao? Bộ dạng bây giờ của ngươi, ta khuyên ngươi, vẫn là không nên gặp người ta thì hay hơn, nếu không có thể không cẩn thận dọa chết hai ba người đó.”
Cẩm Ngu căng thẳng: “Ngươi là nữ nhân đáng ghét nhất mà ta từng gặp”
“Như nhau thôiLãnh Băng Cơ khẽ nhếch môi: “Mỗi lần Mộ Dung Phong.
nhắc tới ngươi cũng đánh giá như vậy đấy”
“Nếu không phải là ngươi khiêu khích, thì biểu ca sẽ không đối xử với ta như vậy đâu”
Lãnh Băng Cơ “chậc chậc”thán phục: “Biểu ca ngươi thà chạy tới biên quan cửu tử nhất sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893426/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.