Cũng bởi vì nàng bị người khác nhìn thấu không phải là tấm thân xử nữ, nên liền bị Na Dạ Bạch thẹn quá hóa giận mà đánh tàn nhẫn, thiếu chút nữa đã không còn tính mạng. Khi Na Dạ Bạch biết được tao ngộ trước đây của Cẩm Ngụ, làm sao có thể rộng lượng tha thứ như thế được? Hản đoán chừng là cảm thấy buồn nôn, sự bưồn nôn mà trước đó chưa từng có.
Ý nghĩ xấu trong bụng Lãnh Băng Cơ cưồn cuộn bốc ra bên ngoài, cực kỳ nhiệt tình mà lải nhải.
“Ta nghe thấy người đã từng gặp tên ăn mày kia nói, khỏi phải nói tên ăn mày đó mắc ói nhiều như thế nào, hai hàng nước mũi kéo dài, răng vàng khè, tóc rối tung giống như là cái ổ gà, còn có rận bò đây người. Mùi hôi thối trên người tên này quả thực có thể..”
“Đừng nói nữa!”
Na Dạ Bạch vội vàng cất ngang lời của nàng, uốn éo mặt lại nhịn không được nôn oe hai tiếng. Lãnh Băng Cơ hình dung quả thực rất sinh động, nghe thôi cũng cảm giác dạ dày đang run rẩy
Nghĩ tới, bản thân còn từng bày các món mỹ thực ở trên thân thể của Cẩm Ngụ, lại còn ăn một cách nhiệt tình nữa chứ. Hän cơ hồ muốn điên rồi Lãnh Băng Cơ ôm vai nhìn thấy hắn nôn đến mức dời sông lấp biển, trong nội tâm đắc ý.
Tục Bạch biến thái, biết bao nhiêu nữ nhân bị hủy hoại ở trong tay của hắn, chỉ sợ lúc rồi.
Từ hôm nay về sau, xem hắn còn muốn dùng mỹ nhân làm ống nhổ, bình phong thịt người gì nữa ko,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893411/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.