Na Trát Nhất Nặc cầm lấy trà mà cung nữ đưa tới, đi lại trước mặt Lãnh Băng Cơ, nhẫn nhục chịu đựng, quỳ gối xuống, tay nâng chén trà và nói: “đệ tử dâng trà cho sư phụ”
Thật ngoan.
Quả thật có thể thay đổi Chuyện xấu hổ nhục nhã như vậy, nàng ta vẫn thoải mái hào phóng, không vội vàng không tức giận, có thể thấy được tố chất tâm lý này, tuyệt đối không phải người tâm thường có thể so sánh được.
Lãnh Băng Cơ đưa tay nhận lấy chén trà trong tay nàng ta, mỉm cười: “cái lay này ta nhận lấy, tục ngữ nói, một ngày làm thầy cả đời làm cha, về sau ta chính là mẹ ngươi, sau này mỗi buổi sáng không cần thỉnh an ta, nhưng phải ngoan ngoãn nghe lời, đánh không cãi lại mắng không đánh trả. Như thế thì việc lừa dối lừa gạt tổ tiên tuyệt đối không thể xảy ra, những việc nham hiểm trái với lương tâm cũng không thể, miễn cho bôi tro trát trấu lên các sư môn.
Na Trát Nhất Nặc nghe được lời nói hiểm độc của nàng suýt chút nữa cần nát một miếng răng bạc. Thật là hiếp người quá đáng!
Chung quy lại thì nàng đã đánh giá thấp bản lĩnh của Lãnh Băng Cơ, hoàng đế của Trường An cũng quá gian xảo, để cho mình chịu sự sĩ nhục như này, không được phản bác thật là mất mặt.
Không chỉ trong lòng nàng ta rối ren, lúc này đây trong điện không ai không khỏi bàng hoàng?
Sau năm năm đây là lần đầu tiên Lãnh Băng Cơ xuất hiện trong tâm mắt mọi người, trước công chúng, không ngờ gáy ng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893406/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.