Vị đại thần ban nấy mới được hoàng thượng khen ngợi, còn đang dương dương tự đắc, không ngờ rằng hoàng thượng lại đột nhiên thay đổi ý, sắp xếp cho mình một công việc khổ cực như vậy. Đúng thật là tự mang đá đè vào chân, khuôn mặt đau khổ tạ ơn nhận chiếu chỉ.
Vừa lúc chiếu chỉ ban xuống, thị vệ nội cung ở bên ngoài truyền tới: “Khởi bẩm hoàng thượng, Phong Vương gia đã khải hoàn trở về, đang đợi ở bên ngoài điện”
Nhanh vậy sao? Đúng là trở về như tên bắn, con trai ta đúng là xuất chúng.
Hoàng đế lão gia tử trâm giọng nói: “Truyền vào!”
Khẩu dụ vừa ban xuống, Mộ Dung Phong cả người phong trần bụi bặm hiên ngang bước vào đại điện.
Không cần nói những thứ khác, chỉ nhìn thấy phong thái khí phách này, lão gia tử vô cùng phấn khởi, rõ ràng đã khác hẳn đôi mắt buồn ủ rũ của mấy năm trước, như vừa nhặt được thỏi vàng, ánh mắt lấp lánh sáng ngời, khóe môi nhếch lên, lộ ra ý cười tự nhiên, khóe mắt hiện lên vẻ vui mừng không thể che giấu, trên lồng ngực cường tránh là vẻ uy nghiêm và kiêu hãnh của Mộ Dung Phong.
Đứa con trai khí chất đạo mạo của ngài cuối cùng đã trở về.
Ánh mắt của hoàng thượng xẹt qua hắn, nhìn về phía sau, không thấy bóng dáng Lãnh Băng Cơ đâu.
Mộ Dung Phong bước lên quỳ gối, kính trọng diện kiến hoàng đế phụ thân, thở mạnh, hay tay dâng bức thư xin đầu hàng của Nam Chiếu.
Hoàng đế lão tử mở bức thư xin hàng, đọc kỹ từng chữ một lần, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893356/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.