Lãnh Băng Cơ cười ôn nhu: “Chàng bây giờ còn đang cần người, vả lại người càng nhiều thì càng gây chú ý, ngộ nhỡ có việc gì phiền phức không đáng có xảy đến thì phải làm sao?
€ó hai người Phong Vân và Cừu thiếu ở đây, ai dám làm gì ta chứ?”
Chính bởi vì có Cừu thiếu chủ đi cùng nên mới không an tâm. Bây giờ mối quan hệ giữa Thẩm Phong Vân và Cừu thiếu chủ rõ ràng có thể nhìn ra được là thân thiết hơn, không tin được.
Mộ Dung Phong vẫn chưa an lòng, nhưng cũng không cương quyết nữa. Hắn cũng bắt đầu học cách tin tưởng, tin vào tình cảm mà Lãnh Băng Cơ dành cho hắn, tin rằng mối quan hệ giữa nàng và Cừu thiếu chủ chỉ là bạn bè.
Nhân lúc trời tối, cả ba người lặng lẽ rời doanh trại trở về thành Dự Châu.
Để một mình Mộ Dung Phong ở lại, trong lòng lo lắng bồn chồn, nhớ thê tử, nhớ con. Vì thế đánh trận giống như đùa giỡn với mạng sống, chỉ muốn nhanh chóng được trở về Trường An.
Mộ Dung Phong vốn tưởng rằng trận này sẽ đánh lâu dài.
Kết quả là ba người Lãnh Băng Cơ vừa rời đi, chỉ trong vòng năm ngày, sau khi đội quân Trường An đột phá thành Nam Chiếu thứ năm, Nam Chiếu đã phải dâng thư đầu hàng.
Tên ma bệnh bị nhốt lại, đúng như mong muốn của nhiều người. Nếu được thì để hắn chết trong tay của người dân Trường An, như vậy, ngôi vương của Nam Chiếu sẽ phải đổi chủ. Vì thế, xung quanh Nam Chiếu Vương rất nhiều kẻ đang âm mưu nhòm ngó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893354/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.