Yêu Cửu cung kính đánh lại công chúa Nam chiếu: “Người ở Trường An không hiểu được thuật trùng cổ này. Lần này nếu không phải là do phu nhân Lương Khương gây khó dễ làm hỏng chuyện lớn của chúng ta thì nào có ai biết được khởi nguồn của dịch bệnh chính là do một đám côn trùng nhỏ bé này đâu”
Công chúa Nam Chiểu khẽ hừ một tiếng: “Ngày mai ta phải gặp mặt người tên phu nhân Lương Khương kia mới được. Từ sau khi Lãnh Băng Cơ chết đi ta vẫn chưa thực sự gặp được một đối thủ nào ngang sức ngang tài nữa. Để ta nhìn xem nàng ta có lợi hại như những gì các người nói không? Đi thôi.”
Hai người đi tuần tra xung quanh một vòng thấy cũng không có gì đó bất thường nên đã Xoay người đi ra ngoài. Hai người họ khóa cửa phòng lại rồi cùng nhau rời khỏi đây.
Hai người ở trong cánh tủ vểnh tai lên lặng lẽ nghe ngóng tình hình bên ngoài. Đợi đến khi bước chân của công chúa Nam Chiếu và Yêu Cửu dần đi xa, cũng không có động tĩnh gì, Lãnh Băng Cơ đã ra tay trước để giành được lợi thế cầm ngân châm đã được chuẩn bị từ trước đâm về phía người đang đứng sau lưng nàng.
Dường như đối phương cũng đoán được việc Lãnh Băng Cơ sẽ dùng chiêu này từ lâu, thể nên cho dù là ban đêm hắn ta vẫn chính xác nắm được cổ tay của nàng.
Lãnh Băng Cơ một lần ra tay không được, sau đó nàng dứt khoát không ra tay nữa mà mở cánh cửa tủ ra rồi nhanh nhẹn nhảy ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893313/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.