Còn chọc hoàng đế lão gia tử cười đến mang tai. Hoàng tôn ngoan ngoãn này của ông ta không chỉ có học vấn tốt mà còn có thể áp dụng những gì đã được học được, nói lời nào cũng đều là nói có sách, mách có chứng, nếu vậy thì lớn lên sẽ giỏi giang tới mức nào nữa? Quả thực chính là một thiên tài.
“Mẫu thân của cháu ở đâu?” Hoàng đế lão gia tử bấy giờ mới nhớ tới tra nhi này, ông ta đã nhớ nhung Lãnh Băng Cơ rất lâu rồi, nhất là từ sau khi cái răng giả đó biến mất.
Bỗng nhiên mặt mày Tiểu Vân Triệt ủ rũ, cậu bé thở dài: “Thái tử Nam Chiếu không có mắt, vậy mà lại vì yêu thích mẫu thân của cháu nên đã cướp nướng đi rồi”
Hoàng đế lão gia tử nghe vậy thì lập tức sửng sốt: “Ai? Thái tử Nam Chiếu?”
“Đúng vậy, mẫu thân của cháu không muốn tái giá, nhưng mà không đánh lại hắn ta được. Vì thế, Thẩm biểu cữu đã bảo cháu tới kinh thành và hỏi phụ thân rằng có để ý đến việc lão bà tái giá hay không?”
Hoàng đế lão gia tử rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, hỏi ngay bọn thị vệ đứng một bên: “Phong vương gia xuất binh là bởi vì chuyện này sao?”
Thị vệ gật đầu: “Vâng ạ?
“Xem xem chút tiền đồ của hắn, tức phụ của mình bị người khác cướp mất, dẫn theo năm mươi nghìn binh mã thì làm được cái gì chứ? Truyền ý chỉ của trẫm, lại điều thêm một trăm nghìn quân binh nữa lập tức xuất binh tiến về Nam Chiếu, đoạt lại Phong vương phi. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893297/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.