Hai người này thật sự là khiến cho người khác phải đau đầu lo lắng. Không hiểu sao phụ thân nhóc con thì cộc lốc thô lỗ, lại sinh ra được nhi tử quỷ kế đa đoan, tâm tư thâm trầm như vậy. Thằng nhóc con này rốt cuộc có phải là người nhà Mộ Dung hay không? Lãnh Băng Cơ băn khoăn trong lòng, chẳng lẽ nàng nên tìm một cơ hội làm giám định xem bọn họ có phải phụ thân và nhi tử ruột thịt hay không?
“Vậy đứa nhỏ đâu rồi?”
“Lúc vừa mới đến chúng ta may mắn gặp được viện binh ở đây, cho nên ta đi trước một bước, còn Lôi Ngọc đang dẫn Vân Triệt đi phía sau rồi”
Tình hình Dự Châu đang rất nguy hiểm, nếu Vân Triệt đến đây khó tránh lại dẫn thêm phiền phức, cho nên nàng vẫn phải cố gắng tốc chiến tốc thắng thôi.
“Huynh che chở cho ta, còn ta cứu người ra, sau đó chúng †a đều phải rời đi. Không thể tiếp tục ở Dự Châu này nữa”
Cừu thiếu chủ luôn rất nghe lời, hắn ta nhanh chóng đưa mũi kiếm lên, bảo vệ Lãnh Băng Cơ, tấn công thẳng về phía hai người mặt quỷ bên cạnh Nhân Hòa.
Tên ma ốm vẫn biếng nhác, nghiêng người dựa vào cái kiệu, vẻ mặt không sợ nguy hiểm, hoàn toàn chẳng thèm để Cừu thiếu chủ vào trong mắt.
Lãnh Băng Cơ phi thân lên trên, cổ tay nàng vừa lật, một hàng ngân châm đã từ trong áo vút ra, đâm thẳng về hai mặt quỷ đang giữ lấy Nhân Hòa. Đương nhiên cùng lúc đó, Lãnh Băng Cơ cũng tặng kèm cho Na Dạ Bạch một phần hậu lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893279/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.