Dưới ánh trăng mờ mờ ảo ảo, một cỗ kiệu do mỹ nhân nâng lướt tới, chỉ bằng kiểu cách làm màu này thì Lãnh Băng Cơ không cần hỏi cũng biết nhất định là tên ma ốm kia rồi.
Xưởng sản xuất nước tương vừa xảy ra chuyện thì hắn đã lập tức nhận được tin tức và chạy tới rồi, xem ra mình vẫn khinh địch quá mức rồi, hẳn là nam nhân mặt rỗ kia đã lén lút sử dụng cách báo tin gì đó mà nàng không phát hiện ra rồi.
Lúc ban đêm thanh vắng thế này đúng là thời điểm thích hợp để giết người diệt khẩu đây. Lãnh Băng Cơ âm thầm tính toán xem khả năng nàng có thể bình yên thoát thân là bao nhiêu?
Lụa mỏng mềm mại, mỹ nhân bao quanh, màn kiệu được vén lên bởi những ngón tay thon thon trắng nõn của mỹ nhân.
Tên ma ốm nghiêng người dựa vào chiếc giường trên kiệu, hắn hơi híp mắt lại, một tay đặt trên lưng con mèo béo uể oải vuốt ve, tư thế này của hắn và con mèo béo màu xám kia quả thực là giống nhau như đúc. Cả hai đều mềm nhũn, dặt dẹo, không hề có một chút sức lực nào cứ như bị người ta rút gân Vậy.
Tia sáng ấm áp của đèn lồng màu đỏ treo rũ trên cỗ kiệu chiếu rọi ra gương mặt trắng đến mức gần như trong suốt của tên ma ốm kia và một nụ cười xấu xa trên mặt hắn.
“Vị trí bí mật như vậy mà cũng không qua được mắt của phu nhân Lương Khương. Xem ra ánh mắt của ta không tệ, nữ nhân được ta chọn trúng đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893276/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.