Người ra lệnh cho quản sự của xưởng sản xuất thuốc là phu nhân Lương Khương! Một nữ nhân am hiểu y thuật.
Rốt cuộc hắn cũng nhớ lại, mình đã từng nghe qua vị phu nhân Lương Khương này từ nơi nào, sau khi Mộ Dung Phong say rượu đã từng nói với mình, đó là người trong lòng của Cừu thiếu chủ.
Thanh Ôn Đan lại là Hồi Xuân Đường của Cừu gia phụ trách sản xuất, phương thuốc này đến cả ngự y cũng không viết ra được, hôm qua hắn còn cảm thấy đây là núi cao còn có núi cao hơn chứ chưa từng liên hệ với Băng Cơ.
Bây giờ toàn bộ manh mối đã liên kết lại với nhau thì càng chứng minh được suy đoán của Thẩm Phong Vân.
Thẩm Phong Vân vẫn luôn canh cánh trong lòng về cái chết của Băng Cơ. Từ trước tới giờ hän vẫn luôn cảm thấy hổ thẹn, hắn cảm thấy nếu lúc trước mình không nhẹ dạ tin vào lời nói của Tê Cảnh Vân mà qua quýt cho xong chuyện, kéo dài thời gian làm lỡ việc thì sau đó sẽ không tạo thành bi kịch khiến Mộ Dung Phong đau lòng năm năm, hắn áy náy năm năm.
Thẩm Phong Vân kích động nhìn chằm chằm vào lá thư trong tay, hắn nghĩ có nên phái người đưa lá thư này tới Thượng Kinh để Mộ Dung Phong xem qua, kiểm tra xem có phải là chữ viết của biểu tẩu hay không?
Hắn đang định cầm bút viết thư thì lại khựng lại một chút: “Nếu như không phải thì sao? Chẳng là lại để Mộ Dung Phong mừng hụt hay sao? Đã qua năm năm rồi, vất vả lắm nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893272/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.