“Ta chỉ lo là người khác bị nàng làm hại thôi, chứ chưa bao giờ lo lắng về việc nàng ở bên ngoài sẽ chịu oan ức”
“Những lời này huynh nên dùng để nói với Vân Triệt”
Cừu Thiếu chủ cười cười: “Nàng đi trước đi, sau khi thu xếp ổn thỏa mọi chuyện ở đây, ta sẽ đến Dự Châu tìm nàng.
Chỗ Vân Triệt nàng cũng đừng lo lắng, có thê tử tương lai của nó ở đây cùng với với nó rồi, nó còn không nhớ đến hai người chúng ta đâu, có khi chỉ mong chúng ta không có mặt luôn”
Thê tử tương lai mà Cừu thiếu chủ nói đến chính là Phượng Lôi Ngọc, nha đầu ngày nào giờ đây đã lớn phổng phao, tuy rằng nhan sắc không phải thuộc dạng chim sa cá lặn, quốc sắc thiên hương nhưng bù lại rất ngoan ngoãn, dịu dàng cực kỳ giống với Lưu Thi Thi, chỉ cần cười một cái là khiến người ta cảm thấy cực kỳ dễ chịu. Nụ cười ấy giống như chữa lành được mọi vết thương, sưởi ấm trái tim con người.
Phượng Lôi Ngọc là một người có tính tình rất tốt, không bao giờ cáu giận với người khác, trái ngược hoàn toàn với Lãnh Băng Cơ, hở một chút là muốn động tay động chân rồi.
Đối với người một lòng thích cái đẹp nhưng luôn bị Lãnh Băng Cơ dùng quyền lực đàn áp như Vân Triệt, thì Phượng Lôi Ngọc giống như một thiên thần hộ mệnh của cậu bé. Vân Triệt hạ quyết tâm sau này lớn lên nhất định sẽ lấy Phượng Lôi Ngọc làm thê tử.
Lãnh Băng Cơ quay sang nói với Cừu thiếu chủ: “Tuổi tác của Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893256/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.