“Dùng thiên tai để thu lợi nhuận cũng không phải là phong cách của Lãnh Băng Cơ muội, nếu thật sự nghiên cứu ra thuốc, chỉ sợ nàng không lấy một đồng tiền nào, tất cả đều cho không”
Lãnh Băng Cơ bĩu môi: “Dược liệu của ta cũng không phải là do gió to mang đến, dựa vào cái gì không cần tiền? Có thể không kiếm được lợi nhuận từ nhân dân, thế nhưng tiền của triều đình, không cần thì phí, đến lúc đó, ta muốn gõ cho Hoàng đến lão gia tử một gậy, hơn nữa phải gõ một gậy thật mạnh. Phải để cái tên lão gia tử keo kiệt vô cùng kia đau lòng đến nỗi ba ngày ba đêm cũng không ngủ ngon được.”
Chủ ý này hay, triều đình cũng không thể thấy chết mà không cứu con dân của mình được. Hai năm qua quốc khố dồi dào, con dê béo bở Hoàng đế này, phải mài dao thật sắc, dùng một dao cắt thật mạnh miếng thịt dê đó.
“Vậy chậm trễ cái gì nữa? Ta đi giặt quần áo nấu cơm và cho em bé ăn, nàng mau mau đi nghiên cứu phương thuốc, nhớ quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, đến lúc đó nhớ chia cho ta một chén canh.”
“Việc nhỏ, phương thuốc đã có rồi, cũng xem tình hình người khỏi bệnh như thế nào. Chẳng qua nói đến việc cho em bé ăn thì…”
Lãnh Băng Cơ liếc nhìn Cừu thiếu chủ, nhỏ giọng nói đùa: “Lúc trước thật sự nên giữ huynh lại, cũng tiết kiệm được chút bạc để tìm vú em”
Sau khi Lãnh Băng Cơ sinh hài tử ra, bởi vì tâm trạng tích tụ, dân đến sữa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893249/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.