“Phong vương gia, trước mắt ngài hãy bình tĩnh một chút, hãy nghe ta nói, thật sự không có chuyện đó. Nếu như ngài không tin thì ngài có thể hỏi bọn hắn”
Mộ Dung Phong quay mặt, dường như đã kích động đến nỗi nói năng lộn xôn: “Phong vương phi đâu?”
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều tràn ngập sự khó hiểu, nhìn nhau rồi đáp: “Từ đầu đến cuối, chúng thần đều không thấy một ai chạm tay vào quan tài cả”
Bỗng nhiên lúc này có người lại bừng tỉnh: “Dọc đường chúng thần có chạm phải một đội ngũ đưa tang, chắc chắn đội ngũ đưa tang đó có điều kì lạ”
Mọi người cũng phụ họa theo lời nói ấy: “Đúng rồi, chắc chắn là nhóm người đưa tang ấy có gì kì lạ. Nhưng…”
Nhưng mà người ta trộm thi thể của Phong vương phi làm gì chứ? Để minh hôn sao?
“Cuối cùng là đã có chuyện gì xảy ra?” Mộ Dung Phong vô cùng lo lắng ép hỏi.
Vì vậy, người vừa nói câu đó ngay lập tức kể lại chỉ tiết chuyện gặp đám người đưa tang trên đường đi.
Đột nhiên, Mộ Dung Phong híp mắt nói: “Cừu thiếu chủ!
Nhất định là Cừu thiếu chủ! Bọn họ đi về hướng nào?”
Mọi người đưa tay chỉ một cái.
Mộ Dung Phong quay người vội vàng nhảy lên ngựa, phóng thẳng đi.
Sau đó, Thẩm Phong Vân cảm thấy lo lắng nên cũng phóng ngựa chạy theo.
Roi da thúc ngựa, lao theo đường mà tên lúc nãy chỉ dẫn, tiến vào đường núi.
Xa xa phía trước, quả thật đã xuất hiện đoàn xe đưa tang, kéo theo khói bụi mịt mù.
Hai người cưỡi ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893224/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.