Cho tới bây giờ, Lãnh Băng Cơ vẫn cảm thấy Mộ Dung Phong đối với huynh đệ của hắn vẫn rất đúng mực, trọng tình trọng nghĩa, vậy thì tại sao có thể tuyệt tình với nàng như vậy?
Nàng muốn ở lại để tìm ra chân tướng.
Nếu không phải có nghi ngờ này, nàng đã phủi mông rời khỏi thiên lao từ lâu rồi, không thì hà cớ gì phải quay về Kỳ Vương phủ chịu tội chứ?
Cơn giận dần dịu xuống, sau khi nghĩ lại, nàng cảm thấy dường như mấu chốt nằm ở chỗ của Lãnh Băng Nguyệt. Dù sao thì với sự khác thường của Mộ Dung Phong, nàng ta chính là người được lợi nhất. Nhất là sự thay đổi đột ngột trong thái độ của Mộ Dung Phong. Hắn ta tuy rằng trong cuộc sống ở quân doanh luôn là người bụng dạ ngay thẳng, không hiểu được mấy trò xu nịnh bám víu của đám nữ nhân, nhưng hắn ta không đến nỗi hồ đồ như thế.
Hơn nữa, bây giờ chân tướng đang bày ra trước mặt, hắn vẫn không thể biết rõ chuyện ở Am Ni đêm hôm đó, ai mới là người chịu trách nhiệm đây?
Hắn chẳng học được chút nào từ bản tính tinh quái và tuyệt tình của lão hoàng đế, còn triển vọng từ lão nương nhà hắn cũng còn tùy! Con không dạy được là lỗi của người cha, ông ấy thực sự bất lực, nhưng vẫn để ông ấy dạy dỗ hắn thì hơn. Đứa con trong bụng ta giờ đã là bảo bối vàng ngọc thì còn gì phải sợ?
Hi vọng cuốn sách này sẽ đủ để khiến hoàng đế đứng ra đòi lại công bằng cho nàng, điều tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893210/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.