Lãnh Băng Cơ gật đầu: “Rất có thể là như vậy. Điều này có thể giải thích tại sao nàng ta luôn tỏ ra thù địch với ta một cách kỳ kỳ quái quái. Đó không phải là chuyện ân oán cá nhân, mà là từ lập trường gia tộc.”
“Đó là lý do tại sao” Cừu Thiếu chủ tiến lại trước mặt nàng: lệu bị triều đình đốt cháy chắc chắn không phải là thật. Tài liệu thật đã được Tê Cảnh Vân cất giấu ở một nơi an toàn khác. Vương phi có biết phong ấn của hắn ở đâu không?”
“Làm sao ta biết được? Con dấu trông như thế nào?”
“Không lớn, bên trên đó có in hình đại bàng. Ta cũng chỉ biết có như vậy”
“Ta chưa từng nhìn thấy cái đó”
Nàng đã biết cha ruột của đứa trẻ trong bụng mình là ai nên không còn quan tâm đến chuyện của Phi Ưng Vệ.
Triêu đình Trường An có loạn đến mức nào đi chăng nữa cũng không còn liên quan đến nàng.
Cừu Thiếu chủ nhìn thấy sách độc lập trên bàn, liền giật lấy, nói: “Cuối cùng cũng muốn mở ra xem rồi? Thật không dễ dàng. Kiểu người như Mộ Dung Phong, ta nghĩ mãi cũng không hiểu, nàng ở bên cạnh hắn làm cái gì? Không đơn giản là muốn bị “ngược” đúng không, nhìn ta này…
Mới nói được một nữa, hắn ta chững lại, phe phẩy cuốn sách trong tay: “Nàng muốn đùa thật à?”
Lãnh Băng Cơ nở một nụ cười gượng gạo: “Không được sao?”
“Không phải chứ?” Cừu Thiếu chủ nhìn nàng dò hỏi: “Tại sao Mộ Dung Phong lại trêu chọc nàng được chứ? Mấy ngày nàng mất tích, nhìn thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893207/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.