Na Dạ Bạch hoàn toàn bị xem nhẹ, hơn nữa trước dân chúng mà không quản lí được muội muội của mình nên sắc mặt càng trầm hơn.
“Phong Vương gia và Phong Vương phi phu thê tình thâm không lay động được, hà tất gì người phải tự đánh mất thể diện của mình? Nam nhi tốt trong Trường An còn nhiều mà, Dung ca ca để người chọn, chắc chắn không kém hơn Phong Vương gia”
Na Trát Nhất Nặc chế nhạo: “Không phải trước kia ca ca đã dạy Nhất Nặc sao? Thích thì tranh thủ không từ thủ đoạn nào, mạnh mẽ đoạt lấy. Nhất Nặc vẫn nhớ kĩ lời dạy bảo của ca ca, xem người làm tấm gương” Lời nói này khiến Na Dạ Bạch nghẹn họng không biết nói gì mới đúng. Trước đây nếu không phải hắn ta cứ khăng khăng không chịu nghe lời khuyên bảo của Na Trát Nhất Nặc, không chịu buông bỏ Lãnh Băng Cơ thì cũng không có cái tài hoa này.
Lãnh Băng Cơ cúi đầu, nở nụ cười ý tứ sâu xa khó hiểu.
Có lẽ người khác không biết nhưng nàng biết rất rõ quan hệ huynh muội của hai người họ. Na Trát Nhất Nặc thì như một con gà mái mẹ bảo vệ cho đàn con, dù có chết bảo vệ chu toàn cho Na Dạ Bạch. Bây giờ thì lại không có chút tình cảm nào, xem ra đã xảy ra vấn đề trong đây.
Na Trát Nhất Nặc dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Lãng Băng Cơ, nói từng chữ một: “Tỷ thí với ta, nếu người thắng thì ta đi ra còn nếu như ta thắng người thì người phải nhượng bộ, thế nào?”
“Không thì làm sao?"Lãnh Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893139/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.