*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Phong Vân tạm thời tin Vân Hứa đạo sĩ. Hắn lập tức vào cung, nói ra toàn bộ vị trí cất giấu tư liệu cơ mật mà Tề Cảnh Vân đã nói với hắn cho Hoàng đế. Hơn nữa, hắn cũng lấy lý do phá án để xin ý chỉ của Hoàng thượng, thả Vân Phong ra khỏi đại lao, phái người áp giải ông ta đi tìm cao nhân.
Nghe nói mọi chuyện có tiến triển, vẻ mặt Hoàng đế vô cùng vui mừng, tự mình xuất cung, cùng Thẩm Phong Vân chạy tới căn nhà mà Tề Cảnh Vân đã nói tới.
Đến nơi, họ phá cửa mà vào, mở hầm ra rồi nhìn chăm chú, được lắm Tế Cảnh Vân, có tới mấy cái rương liệng chúng tới trước mặt Hoàng thượng, hai bàn tay của người cũng đếm không hết.
Chuyện này thật xấu hổ, hàng ngày các ái khanh của trẫm không yên ổn giúp trẫm quản lý đất nước, mà bận rộn làm gì, đến mức để Phi Ưng vệ người ta nắm giữ nhiều điểm yếu như vậy.
Nếu cứ tiếp tục thế này, có phải toàn bộ triều đình đều rối tung hết lên không? Hoàng đế ông ta e rằng cũng không làm được.
Hoàng đế chẳng nói chẳng rằng, khuôn mặt nghiêm lại, nhìn mười mấy cái rương đầy lo lắng.
Lật xem từng quyển là chuyện không thể nào làm được, nhiều như vậy thì bản thân có không ăn không uống cũng phải xem tới hơn nửa năm. Huống chi, những thứ vớ vẩn này, nhìn nhiều thêm một chút thì chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893035/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.