*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vân Hứa đạo sĩ bị Lão Hoàng để bắt vào ngục, thái độ thú nhận không tồi nên giữ lại được cái mạng nhỏ, không bị Hoàng đế chặt đầu trong cơn tức giận. Bây giờ lão vẫn đang ở trong đó ăn cơm tù miễn phí.
Tuy rằng ông ta không phải là người nghiêm túc, nhưng lần trước ông ta liếc mắt một cái liền có thể nhận ra cổ trùng trong cơ thể Linh bà, chứng tỏ vẫn có chút hiểu biết. Hơn nữa trước đây ông ta và Linh bà đã từng quen biết nhau, có khi nào những thủ đoạn của Linh là ông ta cũng biết được một ít?
Có cái gọi là lúc tuyệt vọng thì thứ gì cũng có thể thử, chỉ một tia hy vọng cũng cố gắng nắm lấy.
Ngày hôm sau, Mộ Dung Phong vừa rời đi, Lãnh Băng Cơ liền đi đến thiên lao.
Ở nơi này, nàng cũng coi như người quen cũ. Chẳng qua lần trước phải ảo não tiến vào, lần này thì vinh quang trở lại.
Quản ngục không dám lơ là, trực tiếp dẫn nàng đến căn ngục giam giữ Vân Hứa đạo sĩ.
Vân Hứa đạo sĩ vừa nhìn thấy người đến là Lãnh Băng Cơ, tưởng rằng nàng tới để tính sổ chuyện cũ nên sợ tới mức vội vàng quỳ xuống đất, không ngừng cầu xin tha mạng.
Lãnh Băng Cơ cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, đi thẳng vào vấn đề: “Hôm nay bổn Vương phi tới đây là muốn hỏi người hai việc. Nếu thẳng thắn khai báo, đương nhiên bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892978/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.