*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nhưng người không phải là người bình thường, người muốn ra vào hoàng cung sẽ rất dễ dàng” Bà bà tốt bụng đào ngay một cái hố sau lưng nàng.
“Tử bất ngữ, quái lực loạn thần. Loại chuyện hạt giống tưởng tượng này sao có thể coi là thật được chứ? Phụ hoàng anh minh sáng suốt, càng không nên để bị người khác làm cho mê mụi”
Hoàng để hơi cúi người: “Trẫm thật sự không tin vào chuyện ma quỷ hoang đường, nhưng mà, trẫm tin Trùng cổ. Trẫm đã nhiều lần tiếp xúc với người Nam Chiếu, hiểu rõ sức mạnh của loại Trùng cổ này, tuyệt đối không phải là vô căn cứ”. T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất.
Mãi một lúc Lãnh Băng Cơ vẫn không hiểu lời nói của Hoàng đế có ý gì, tại sao bản thân mình lại có liên quan đến Nam Chiểu? Quẳng tám cây sào cũng không tới à nha?
Hoàng đế lấy ra một mảnh giấy từ trong tay áo, ném vào tay nàng: “Giải thích rõ ràng cho ta, mảnh giấy này có ý gì hả?”
Lãnh Băng Cơ kinh hoàng mở mảnh giấy ra, cả người đều căng thẳng, còn căng thẳng hơn. so với lần đầu nhận được thư tình của nam sinh nữa, trái tim nhỏ bé của nàng đập liên tục “thành thịch”. Nhận lấy và mở ra, vừa nhìn đã chết lặng.
Mảnh giấy này không phải mảnh giấy nào khác lạ, nó chính là mảnh giấy ngày hôm đó đưa cho con khỉ già đó, để nó đưa cho Vụ phó tướng. Bên trên mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892931/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.