Lãnh Băng Cơ chưa từng một mình tiến cung, đổi thành một bộ triều phục của Vương phi, đầu đội mũ phượng, có ngự lâm quân ở cửa cung đi vào thông báo, sau khi được cho phép mới được tiến vào cung.
Nhất Nặc là lần đầu tiến cung, nhìn cái gì cũng thấy mới mẻ, nhìn trái nhìn phải giống như một thiếu nữ vô cùng hồn nhiên ngây thơ, hiếu kì hỏi Lãnh Băng Cơ cái này cái kia. Giống như lần tiến cung này là đến để tham quan vậy, còn việc tìm tung tích của Linh bà chỉ thuận tiện mà thôi.
Nàng ấy vậy mà không hề căng thẳng tí gì? Làm gì giống thiếu nữ nông thôn chưa nhìn thấy thế giới bên ngoài?
Hai người trực tiếp đi đến Kiêm Gia Điện, định đi bái kiến Huệ Phi. Lại có cung nhân đi vào thông báo, nghe thấy giọng nói của Huệ Phi truyền ra từ bên trong.
“Cho nàng vào đi”
Lãnh Băng Cơ nhỏ tiếng hỏi Nhất Nặc: “Tung tích của Linh là người một chút cũng không tìm được?”
Nhất Nặc lắc đầu: “Trong cung đặc biệt mời cao nhân đến bố trí, nơi nào nào cũng có người canh gác, chút thuật pháp này của nô tỳ không có tác dụng gì”.
“Vậy nếu như Linh bà dùng Vu thuật để đối phó chúng ta, có phải là cũng không được đúng không?”
Nhất Nặc gật đầu: “Theo lẽ thường mà nói thì đúng là như vậy.”
Thảo nào Cẩm Ngu dùng trăm phương ngàn kể ra khỏi cung để vào ở trong Kỳ vương phủ. Bây giờ xem ra là nàng ta có gì đó giẩu giấu diếm diếm rồi.
Lãnh Băng Cơ cười lạnh một tiếng, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892919/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.