Ngoài cửa, Duệ Vương Phi đã bước vào sân, có vẻ không vui sai người hầu đứng phía sau: “Ngày tốt như hôm nay sao lại có một con quạ đậu trên mái hiên vậy? Thật xui xẻo, mau đuổi nó đi.”
Người hầu nhận lệnh, đi tới bên cạnh cầm cán chổi quét rác xua đuổi, một tiếng “phành. phạch” vang lên, con chim đã bay về phương xa.
Đạo sĩ Thiên Nhất đứng dậy, vươn cổ nhìn ra bên ngoài cửa sổ đang mở rộng, nhíu mày: "Hỏng rồi, xem ra có người đang để ý đến Phong Vương phi rồi, sao ngài lại trêu phải nhân vật như vậy?”
Lãnh Bằng Cơ không thể giải thích được: "Tại sao đạo sĩ lại nói vậy?”
Thiên Nhất thở dài một hơi: "Con quạ đen vừa rồi chính là chim Thông Linh, sợ là nó đã nghe hết câu chuyện ta và ngài mới vừa nói, đã quay về báo cho chủ nhân của nó rồi”
Lãnh Băng Cơ chấn động, chuyện nàng và Liên Nhất mới nói là chuyện lớn hết sức bí mật, liên quan đến an toàn tính mạng của nàng, nếu bị người ta biết được, mượn đề tài này để nói chuyện của nàng ra thì nàng sẽ gặp phải phiền toái lớn.
Hơn nữa, nàng gần như có thể chắc chắn người sai khiến con chim kia không phải người ngoài mà chính là Linh bà.
Vừa rồi nàng và Cẩm Ngu đều ở trong yến tiệc, có lẽ trong lúc nàng và Thiên Nhất nói chuyện họ đã nghe ra được điều gì nên không nhịn được mà tới nghe lén.
Vậy phải làm sao mới tốt đây?
Thiên Nhất nhìn vào mắt vẻ mặt ảo não của nàng: "Có phải trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892865/chuong-279-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.