Xa phu nhấc roi lên quất ngựa phi nhanh hơn, dùng tên của Mộ Dung Phong để yêu cầu mở cửa thành, trực tiếp ra khỏi thành, đến bên bờ hồ.
Phong cảnh nơi này rất tốt, ánh trăng không bị che khuất chiếu bóng xuống mặt hồ lung linh huyền ảo.
Xa phu dừng lại, rất có mắt nhìn liền tránh đi ngay.
“Lãnh Băng Cơ” luôn chôn mặt trong lồng ngực Mộ Dung Phong, hai người triền miên cả đoạn đường, sau khi đến bờ hồ hai người đã ở ngưỡng sắp bùng nổ.
Mộ Dung Phong chỉ quơ tay hai ba lần đã lột sạch “Lãnh Băng Cơ” thành đoạn ngó sen, động tác cực kỳ thô lỗ, mang theo cảm xúc vội vàng xao động.
Gió đêm thổi màn xe lên, có ánh trăng chiếu vào trong xe, chiếu xuống thân thể hai người đang quấn lấy nhau.
Bàn tay to thô ráp có những vết chai mỏng của Mộ Dung Phong lướt qua vòng eo mảnh mai như dương liễu của “Lãnh Băng Cơ”, động tác của hắn bỗng nhiên chững lại, đầu óc hỗn loạn dường như đã tỉnh táo hơn một chút, hắn nhấc nửa thân người lên.
“Băng Cơ, sao thắt lưng nàng lại…”
Cánh tay như rắn của “Lãnh Băng Cơ” ôm lấy cổ hẳn, đôi môi anh đào sáp đến gần, chặn lời nói của Mộ Dung Phong, trong lúc môi răng giao triền còn mang theo mùi thuốc hơi đắng, tràn ngập trong miệng Mộ Dung Phong.
Lý trí còn sót lại của Mộ Dung Tề nói cho hắn biết thứ mùi này có vấn đề, nhưng dục vọng cháy bỏng trong lòng lại khiến hắn luyến tiếc một khắc nhiệt tình hiếm có của “Lãnh Băng cơ’.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892845/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.