*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lãnh Băng Nguyệt nghe được Mộ Dung Phong đã tỉnh lại liền lập tức đi tới, trong tay còn mang theo một túi vải bố nhỏ.
Đám người Vụ phó tướng như lâm phải đại địch, đứng đầy gian phòng làm bóng đèn.
Lãnh Bằng Nguyệt đi đến bên giường, ân cần hỏi han: "Vương gia, ngài cuối cùng đã tỉnh lại rồi, thật là hù chết thần thiếp mà."
Mộ Dung Phong cười lạnh một tiếng, phất tay ra lệnh mọi người lui ra ngoài. Vụ phó tướng lén lạ lén lút trốn ở gian ngoài, trong lòng có chút bất an, lỡ như người phụ nữ này có mưu đồ bất chính muốn hại chủ tử nhà mình thì sao? Vương gia hiện tại không có sức lực chống đỡ, rất dễ bị nẫng trên tay, chính mình đã là vết xe đổ rồi.
"Bản vương đã hôn mê lâu lắm rồi sao?"
"Chàng đã hôn mê hai ngày hai đêm! Tỷ tỷ lại không cho thiếp vào cùng tìm ngự y, cũng không cho Băng Nguyệt chăm sóc chàng", Lãnh Băng Nguyệt dùng khăn lau đi hai hàng nước mắt: "Cũng may chàng đã tỉnh lại kịp lúc, nếu không e là chàng sẽ không còn thấy thiếp nữa"
"Đâu ra những lời ấy?", Mộ Dung Phong nhàn nhạt hỏi.
Lãnh Băng Nguyệt cầm túi vải bố nhỏ trong tay mở ra trước mặt Mộ Dung Phong, bên trong có vàng bạc, trang sức châu báu rực rỡ đủ loại.
"Đây là toàn bộ tài sải của thần thiếp, bao gồm cả vàng bạc châu báu. So với ngân lượng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892778/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.