Lúc này Như Ý mới không tình nguyện nói thầm một tiếng: “Ta sai rồi còn không được sao?” 
Giờ phút này trong lòng Lãnh Băng Cơ cũng vô cùng rõ ràng thái độ thù địch của Như Ý đổi với mình đến từ nơi nào rồi. Hẳn là chuyện bảng vàng đoạt rể lần trước, Lãnh Bằng Nguyệt không biết sau lưng vụng trộm nói bậy bạ cái gì. 
Chỉ có nàng ta biết chuyện mình thất thân, mới có thể bịa đặt ra lời đồn đại như vậy, mượn. tay của Như Ý vạch trần ra, lại không phá hủy hình tượng Bạch Liên của nàng ta ở trong lòng Mộ Dung Phong. 
Chỉ là, sao nàng ta lại biết mình có thai chứ? Là khi nào mình không cẩn thận để lộ ra chân tướng rồi. 
Mắt thấy thái hậu và hoàng hậu đều chờ mình bày tỏ thái độ, nàng thu lại suy nghĩ trong lòng, mỉm cười giảng hòa nói: “Hôm nay cũng là một chuyện hiểu lầm, nói rõ ràng thì tốt rồi. Công chúa Như Ý hồn nhiên ngay thơ, lại thẳng thắn nhanh miệng, dễ để cho người ta thừa cơ hội lợi dụng. Bình tĩnh ngẫm lại, ai từng ở trước mặt công chúa châm ngòi gây chia rẽ quan hệ giữa ta và công chúa, thì tám chín phần mười là người đó rồi”. 
Cẩm Ngu và Lãnh Bằng Nguyệt, chắc chắn không còn người khác nữa. Như Ý bất ngờ nhớ tới ngày đó Lãnh Bằng Nguyệt nhìn thấy mình, nói những lời kia không dấu vết mà lại ý vị sâu xa. Nàng ta không muốn âm thầm chịu đựng chuyện này, có lòng tìm Lãnh Băng Nguyệt chất vấn, nhưng là nàng ta lại không có bằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892763/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.