Lãnh Bằng Nguyệt ngẩng mặt lên, liếc nhìn Triệu ma ma: "Bà muốn nói cái gì?" 
Triệu ma ma hơi dừng lại một chút: "Lão nô nói ra, tiểu thư đừng để trong lòng, người đừng sinh khí, coi như là đang đùa giỡn đi." 
Lãnh Bằng Nguyệt có chút sốt ruột giục: "Có chuyện gì cứ nói, còn ấp a ấp úng làm cái gì?" 
"Lão nô trong lòng có nghi ngờ. Người nói xem, Vương phi nương nương có phải là mang thai không?" 
“Làm sao có khả năng?” Lãnh Bằng Nguyệt phủ nhận: “Khi còn ở phủ Thái tử bà thật sự gặp được nàng ta sao? Lần trước, lúc ở trước mặt Huệ phi nương nương, lẽ ra bà không nên nói thật. 
Giọng nói vừa rơi xuống, nàng ta liền sững sờ, hít một hơi: "Mang thai? Đã bao lâu rồi?" 
"Chuyện này Lão nô chỉ là phỏng đoán mà thôi, làm sao biết chính xác được? Nếu đúng là như vậy, theo như lời Vương ma ma nói, e rằng ít nhất cũng phải ba tháng." 
Lãnh Bằng Nguyệt đột nhiên ngồi dậy, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập: "Hơn ba tháng!" 
Triệu ma ma cũng bối rối tự nói với chính mình: "Lão nô cũng đã nhẫm tính trong lòng. Vương Phi nương nương vào cửa cũng chưa được ba tháng. Có lẽ lão nô quá đa tâm rồi." 
Bởi vì Lãnh Bằng Nguyệt ban đầu không tin chuyện của Vương ma ma nên nhiều chuyện vẫn giấu bà ta, nghe bà ta suy đoán, nàng ta lập tức buột miệng: "Lãnh Băng Cơ trước khi vào vương phủ đã không còn trong sạch, ta lợi dụng lúc nàng hôn mê đã xem qua ngực của nàng thấy Thủ cung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892756/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.