Lãnh Băng Cơ lời còn chưa kịp nói ra miệng, đã bị Huệ Phi tức giận cắt lời.
"Ngươi còn biết ta là mẫu phi của ngươi à? Lời giáo huấn của bạn cũng đều như gió thoảng bên tại có phải hay không? Lần trước bản cùng đến vương phủ, không nhìn thấy bóng người của người đầu trước khi bản cung đi cũng có dặn dò qua, nhắc ngươi ngày sau phải tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc, an thủ bổn phận, không cần ngày ngày ở bên ngoài xuất đầu lộ diện, không ra dáng của một Vương phi."
Nàng của trách một hồi, thở cũng không thèm, làm người không thể chen vào được một câu.
Lãnh Băng Cơ không dám cướp lời, chờ Huệ phi tức giận xong, hạ hỏa rồi, mới lại ngẩng mặt lên nói: "Bằng Cơ xin vâng theo lời Huệ phi nương nương dạy bảo, chính là con và Vương gia...."
"Còn dám nhắc đến Vương gia? Đêm qua mưa to, thư phòng bị mưa to dột xuống ào ào, Vương gia không cách nào an thần, mạo hiểm mưa to chạy tới chủ viện, nhưng người sai lại nhốt ngài ở ngoài cửa, từ chối mở cửa? Lãnh Băng Cơ à, Lãnh Băng Cơ, nhà người nghe xem nghe xem, cả cái Kinh thành này, có ai dám nhất phu quân của mình ở bên ngoài trời mưa lớn không? Chỉ đáng thương cho con ta dầm mưa cả đêm, bệnh thành như vậy."
"Con xin lỗi, con....."
"ít làm bộ làm tịch đi, trong lòng người có một chút áy náy nào không? Vương gia sai người đi mời ngươi hồi phủ, nhưng người thì sao? Một ngày không thấy mặt, trời sắp tối đen rồi mới trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892745/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.