Mộ Dung Phong không cảm thấy buồn ngủ, đi ngang qua cửa phòng của Vụ phó tưởng thì thấy phó tướng cũng chưa ngủ, hơn nữa hắn đang đắm mình dưới ánh trăng ở trong sân.
Mộ Dung Phong bước tới và ngồi xuống.
Vụ phó tướng cười haha: “Ta đang định đi tìm vương gia để nói chuyện, ngày mai ta muốn trở về doanh trại”.
“Không được” Mộ Dung Phong lập tức từ chối: “Điều kiện trong doanh trại không tốt bằng ở đây”
. “Ở trong doanh trại thì đỡ lo hơn” Vụ phó tướng cau mày và nói.
Nữ quyến trong phủ của ngài bạo phát điên cuồng, cũng không bỏ qua cho một người đang bệnh tật sống dở chết dở như ta. Nếu như còn ở lại nữa thì sẽ chết sớm mất.
Đương nhiên là Mộ Dung Phong hiểu được suy nghĩ của hắn: “Yên tâm đi, sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa”.
Vụ phó tướng nhe răng: “Không hẳn đâu, ta nghe nói cô nương tên Tri Thu kia rất được sủng ái. Vương gia, ngài không thèm để ý đến hai vị phu nhân một cách đàng hoàng mà lại đi cưng chiều một mình cô ta. Không thể tránh khỏi việc có người liều mạng noi theo. Ta thấy thủ đoạn này còn mạnh mẽ hơn cả những cô nương người Miêu ở Nam Chiếu”
Trong lòng của Mộ Dung Phong hừ một tiếng, tất nhiên hắn không thể nói cho Vụ phó tướng biết hắn đang đánh cược với Lãnh Băng Cơ, cố ý làm như vậy để cho nàng xem. Trong hai đêm này, Tri Thu quỳ gối bên giường và quạt giúp hắn, đầu gối cũng sắp hỏng rồi.
Đột nhiên hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892676/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.