Vừa ra khỏi Tây Cung, Tề Vũ Đồng dừng cước bộ quay lại phía sau nhìn. May mắn là không có ai, nàng thở mạnh một hơi rồi thẩn thờ ngồi bệt xuống bậc thềm trước mặt.
Thật ra nàng rất muốn ngắm nhìn bộ dáng của tên thái tử kia là như thế nàoso với ấn tượng nàng gặp cách đây năm năm. Tuy miệng nàng mạnh luôn nóichẳng thèm để tâm tới, nhưng lòng lại yếu ớt muốn để ý nhiều hơn.
Năm năm trước, hội tứ quốc tổ chức ở Đông Hồ, Tề Vũ Đồng mới hơn mười tuổi. Lúc đó bắt gặp phong thái hơn người của Thái tử Tây Đô, nàng liền đemlòng ái mộ. Lúc ấy, nàng nói với lòng, khi lớn lên nàng muốn được gả cho hắn. Cũng chính thời điểm đó, nàng từ một cô công chúa ngang ngượckhông ai bằng lại ngoan ngoãn chú tâm vào học cầm kì thi họa, không mônnào mà học không đến nơi đến chốn.
Thấm thoát Tề Vũ Đồng cũngđến tuổi cập kê, Tề Vũ Phong cố tình muốn tìm người tài giỏi để kén rễ,nhưng nàng từ chối, còn nói bản thân chỉ muốn gả cho tên thái tử Tây Đô, nếu không phải hắn nàng không lấy.
Thấy muội muội cương quyết,Tề Vũ Phong chiều lòng liền sai sứ cầu duyên, vì trên cương vị, cuộc hôn nhân này chỉ có lợi mà vô hại. Vì biết đâu tương lai nàng sẽ trở thànhhoàng hậu Tây Đô, hai nước từ đó thân càng thêm thân.
Tiếc lànhân định sao qua thiên mệnh? Tên thái tử Tây Đô kia chẳng nể chút mặtmũi từ chối ngay lập tức. Hắn rõ ràng không xem trọng mối giao hảo này,càng đáng nói hơn hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-hao-sac/758697/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.