Cửa cung
Tề Vũ Phong cùng đoàn người xuống ngựa tiến về cửa cung, xa xa đã thấy Hàn Ngôn Duẫn cùng các bá quan văn võ đứng đón. Phải nói rằng một chút ý tứ như vậy cũng đủ để chứng tỏ sự liên minh hai nước kết chặt như thế nào.
“Đã để Tự hoàng đích thân nghênh đón, Uy vương vô cùng cảm kích” Tề Vũ Phong hai tay chấp lại khách sáo chào hỏi Hàn Ngôn Dân. Trước kia nếu không phải vì hiểu lầm dẫn đến binh đao, chắc rằng hắn không có cơ hội kết thân cùng huynh đệ Hàn tộc.
“Này vương khách sáo, Tự hoàng chỉ làm tròn bổn phận của một quốc chủ.” Hàn Ngôn Duẫn đồng thời chấp tay tiếp lễ. Trên danh nghĩa, cả hai đều là vua một nước, hữu nghị liên minh là điều nên hiểu, còn riêng tư, họ có thể nói là bằng hữu giúp đỡ nhau khi gặp nạn.
“Thất công chúa An Kỳ bái kiến Tự hoàng” Tề Vũ Đồng nhẹ bước đến, nhún người hành lễ. Thường ngày nàng bốc đồng gây gỗ, nhưng giờ phút này, lại nhanh chóng trở về với dáng vẻ một vị công chúa đoan trang nghiêm chỉnh đúng kiểu.
“Thảo dân Tố Đình, khấu kiến hoàng thượng” Hàng mi buông nhẹ, Tô Đình che giấu hết mọi tâm tư trong lòng. Mặc dù không hiểu lễ nghi phép tắc, nhưng nhìn qua lễ nghi mà Tề Vũ Đồng thể hiện, nàng dựa vào đó hành lễ.
"Trẫm miễn lễ, thất công chúa và Tố cô nương an nhiên" Trong mắt Hàn Ngôn Duẫn xẹt qua tia ngưng trọng rồi biến mất không dấu vết. Nhẹ mỉm cười đúng mực quân vương yêu nước thương dân hắn lại hướng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-hao-sac/758695/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.