Dương Hà Tâm,vốn làmột cô nhi không cha không mẹ,được Thầy Dương Kì danh Huệ Duyên ở chùaTịnh Vân nhặt được bên gốc cây,đang nức nở kêu gào vì đói.
Cô có một cá tính hoạt bát nhanh nhẹn,ngày thường hay giúp các chú tiểu làmnhững việc nhẹ,với đôi tay gầy nhỏ lại có một nghị lực bền bỉ.
Từ lúc lên Năm,cô đã được Thầy Dương Kì dạy võ phòng thân,nhưng cũng vì tinh nghịch,gây ra biết bao rắc rối cho người khác.
Đến năm mười bảy tuổi,cô đã được chuyển đến Am Tịnh Huệ của các vị nữ tu.Ởđây,chỉ vài ngày ngoan ngoãn,cá tính của cô lại được bộc phát,và số phận cô hoàn toàn thay đổi sau một cú ngã tinh nghịch.
(Dùng ngôi từ theo hoàn cảnh nhé mọi người,hiện tại thì dùng từ "Cô" Xuyên rồi dùng từ "Nàng"!
*****
”Cố lên,một chút nữa là được rồi.”
Dương Hà Tâm vẫn đang thì thầm ra sức trèo lên cao để hái cho được quả Đào.Với độ cao khoảng 4-5m tuy không thể làm khó được, nhưng vấn đề đángnói ở đây là cô đang ngự trên một nhánh nhỏ,với trọng lượng của mộtngười 17 tuổi,thì đó vẫn là sự nguy hiểm.
”A..hái được rồi,ngonquá” Cầm trong tay trái Đào đỏ mọng,cô rời khỏi chỗ nguy hiểm,chân đứngvào một nhánh vững chắc gần thân cây để thưởng thức ngay thành quả vừađạt được.
Tay ôm vào thân cây,tay cầm trái Đào ăn ngon lành,baonhiêu đó cũng đủ làm cô hạnh phúc.Nhưng....cảm giác nhồn nhột trên cánhtay,làm cô rợn cả người,chau mày dừng hành động đang nhai Trái Đào.Cônhìn tay mình, mặt lúc này đã không còn một giọt máu.
”Ôi trờiơi, Sâu..” Sự sợ hãi làm mất đi bình tĩnh vốn có,cô cố ném đi cánhtay,để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-hao-sac/758623/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.