Công chúa điện hạ người về rồi.
A Lệ nhìn thấy Tuyết Dao bước vào liền chạy ra hỏi. Nàng trong lòng vẫn nhớ đến chuyện ngày hôm qua thì sao có thể để ý đến gì khác được chứ. Cả người nàng cứ thẫn thờ như người mất hồn. Chẳng hiểu sao tim lại đập nhanh như thế.
- Công chúa cẩn thận.
-Aaa…
Miên Miên đang ở nên trong nghe thấy tiếng động liền chạy ra. Tuyết Dao đang ngồi dưới đất nhăn nhó mà chửi rủa cái ghế chắn ngang giữa đường nàng đi, A Lệ đứng bên cạnh nhìn Miên Miên lắc đầu.
Ở bên kia, Liên Vương cũng không khá hơn là bao.
- Điện hạ, người cầm sách ngược rồi.
Y giật mình quay lại quyển sách mà chú tâm vào đọc nhưng trong tâm trí lại toàn là hình ảnh Tuyết Dao yếu ớt nằm trong vòng tay mình. Vừa nhớ tới miệng lại nở nụ cười. Thật là không thể tập trung nổi.
- Công chúa điện hạ, người có chuyện gì sao ?
- Không có gì.
" Hôm nay có cảm giác công chúa có gì đó rất lạ. "
Rất nhanh đã hết một ngày, Tuyết Dao mệt mỏi nằm trên giường thở dài. Sau khi giúp nàng thay y phục A Lệ và Miên Miên cũng đã về phòng. Tuyết Dao nằm xuống rồi lại ngồi dậy đi loanh quanh trong phòng, nhìn ra ngoài lại nhìn vào trong. Tâm tư chất đầy trong lòng chẳng biết phải làm sao.
Nàng mặc y phục, nhảy ra khỏi cửa sổ, dễ dàng leo qua vách tường của điện Linh Lan. Nếu đã không thể ngủ tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933881/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.