Lúc đêm khuya vắng người, toàn bộ Kiều Quốc công phủ đều đi vào mộng đẹp. Một bóng đen bay nhanh đến, đi thẳng vào Thanh Lan viện. Âm thầm đi nhẹ nhàng vào phòng của Kiều Thanh, lục lọi giỏ đựng kim khâu ở trên bàn, lấy ra một cái hà bao nhét vào trong lòng, sau đó lại lấy một cái khăn tay ở trong giỏ đựng kim khâu nhét vào trong lòng, mỉm cười lặng yên không một tiếng động rời đi.
Ngày hôm sau, An Vương Phủ.
“Vương gia, cái hà bao trong tay người thật khác biệt, là ai thêu vậy? trong?” Phong Dương nhìn Mạc Hoa Sênh từ sáng sớm đã bắt đầu vuốt ve một cái hà bao trong tay, nhìn không được tò mò mở miệng hỏi.
“Là tiểu thất thêu.” Mạc Hoa Sênh mỉm cười nói. Mặc kệ Kiều Thanh chuẩn bị tặng cái hà bao này cho nam nhân nào, hắn nhanh chân đến lấy trước là được! Nàng thêu tiếp hắn thấy thì sẽ lấy!
Tiểu Thất... Phong Dương đã biết đây là bảo bối trong lòng của chủ tử nhà mình, tuy nhiên, cái hà hao này thật sự là Kiều thất tiểu thư đưa cho chủ tử nhà mình sao? Phong Dương có chút nghi ngờ.
Nghĩ đến nửa đêm hôm qua chủ tử nhà mình đi ra ngoài một chuyến, trong đầu Phong Dương hiên lên một ý nghĩ quỷ dị, có lẽ nào – tối hôm qua Vương gia nhà hắn đi làm đầu trộm đuôi cướp sao?! Điểm quan trọng nhất là hoa văn và kích thước của cái hà bao này, nhìn thế nào cũng thấy giống như đồ giành cho hài tử dùng...
Phong Dương yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muu-tri-noi-rang-vuong-gia-rat-phuc-hac/2023608/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.