🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hoàng đế lão gia tử quan sát kim tôn trong lồng ngực, nhìn mấy cũng không thấy đủ, trông Lãnh tướng thì thấy hơi chướng mắt nên ông ta xua tay và nói: “Lui xuống, toàn bộ lui xuống cả đi. Đừng lắc lư liên tục trước mặt trẫm nữa, thật khó chịu”.
Đều nói hoàng đế lời vàng ý ngọc, thế nhưng là chính hoàng đế lật lọng, nói không giữ lời. Mới vừa rồi, ông ta còn nổi trận lôi đình, bảo rằng chưa bàn bạc tìm ra đường lối cho những vấn đề này thì không ai được phép về nhà ăn cơm. Quay người thì lại đuổi họ đi rồi.
Tất cả mọi người liếc mắt nhìn hốc răng thâm đen của hoàng đế lão gia tử, rụt cổ lại và cùng rời khỏi hoàng cung. Lãnh tướng cũng giận mà chẳng dám lên tiếng nói bất cứ điều gì, lưu luyến rời đi.
Tin tức về việc tiểu hoàng tôn nhận tổ quy tông tựa như một cơn gió mạnh, nhanh chóng bao phủ khắp kinh thành, dấy lên một đợt sóng to gió lớn.
Có rất nhiều người cảm thấy khó mà tin nổi, năm đó không phải Phong vương phi đã chết thật rồi sao? Thậm chí không hề nhúc nhích, nằm trong vòng tay của Phong vương gia một hai ngày mới được đặt trong quan tài, sau đó thả xuống vách núi, bị nước cuốn trôi, làm sao có khả năng vẫn sống sót được?
Coi như là người lớn có trở về từ cõi chết, nhưng mà trải qua một đợt bị giày vò như thế, lại vẫn có thể bảo vệ đứa nhỏ, quả thực chính là kỳ tích.
Vậy nên, càng có nhiều người nghi ngờ rằng đứa nhỏ này hoàn toàn không thể là tiểu hoàng tôn, ai mà biết được đằng sau đang ẩn giấu âm mưu gì?
Hoàng thượng sáng suốt và oai phong như vậy, sao có thể bị lừa một cách dễ dàng như thế? Chỉ với việc một đứa nhỏ miệng còn hôi sữa ăn nói bừa bãi gọi một tiếng hoàng gia gia đã khiến ông ta vui vẻ khôn nguôi.
Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ. Vô số đầu trâu mặt ngựa hiện ra nguyên hình, hoảng sợ bí mật chạy nhanh đi liên lạc với người của bên mình, để sáng hôm sau lúc lâm triều, cùng nhau dàng tẩu cầu xin nhỏ máu nhận người thân.
Huyết thống hoàng gia không thể bị lẫn lộn, cho dù Lãnh Băng Cơ thật sự còn sống thì đứa nhỏ này cũng chưa chắc đã là kim tôn của hoàng gia.
Tuy rằng trong bóng tối, tại kinh thành đang sóng lớn mãnh liệt, bão táp biến hóa khôn lường, nhưng tốt xấu gì, mặt ngoài vẫn là gió êm biển lặng.
Có điều, ở hoàng cung thì lại khác, náo nhiệt đến mức gần như nâng lên cả nóc lưu ly.
Người trong cung chạy loạn khắp nơi, từ bên trong ngự thiện phòng đi sang tiến vào Trân Bảo Trai. Họ bối rối, vội vã, hốt ha hốt hoảng lựa chọn thức ăn và đồ vật để lấy lòng tiểu kim tôn, rồi tựa như dòng chảy nối đuôi nhau đưa vào Khang Đình Cung.
Tiểu kim tôn đã va chạm xã hội, cho nên muốn dỗ dành vị tiểu thiếu gia này vui vẻ không phải là việc dễ dàng.
Thái hậu lão nhân gia không ngờ được rằng trong khoảng thời gian mình còn sống lại vẫn có thể nhìn thấy tôn tử của mình, từ trên giường bệnh phắt một tiếng ngồi bật dậy, đầu không còn choáng váng, cơ thể cũng chẳng đau đớn gì nữa, mọi bệnh tật trên người đều đã được chữa khỏi hoàn toàn. Thái hậu cầm cây gậy trong tay gõ vang tùng tùng trên mặt đất.
“Ông trời có mắt, ông trời có mắt. Mau lên, lại đỡ ai gia đi thắp hương cho Bồ tát. Không không, trước tiên phải tới gặp mặt tôn tử của ai gia đã. Bồ tát lão nhân gia, ngài tạm thời chờ đợi thêm một lát nữa”
Sau khi Huệ phi nghe nói về việc này, gương mặt co giật nửa ngày, sau đó quay đầu lại và chạy ngay về tẩm điện của mình, ôm đầu gào khóc.
Bà ta đã trơ mắt nhìn nhi tử của mình chỉ qua một đêm mà tóc bạc trắng, thương tâm như sắp chết đi, tinh thần càng ngày càng sa sút. Cứ nghĩ đến đây là lòng bà ta lại như bị dao cắt, ấn hận vì những việc mình đã làm. Giá như bản thân không hồ đồ, dung túng, thậm chí còn giúp người xấu làm việc ác thì làm sao đến mức khiến Cẩm Ngu ham muốn mãnh liệt như thế rồi làm hại nhi tử của chính mình?
Trong suốt mấy năm nay, ngay cả của cung điện của mình, bà ta cũng rất ít khi bước ra khỏi. Hoàng đế lão gia tử cũng mặc kệ bà ta, trong lòng tràn đầy ghét bỏ.
Không ngờ rằng hôm nay lại mừng rỡ có được kim tôn, nhi tử hăng hái của bà ta cũng sắp quay về rồi!
“Hu hu hu, thế cứ để mặc bà ta khóc một lúc, khóc hết nước mắt tích tụ bấy lâu nay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.