“Vậy nếu như mẫu thân đánh ta, mà ngài ấy cũng không đánh lại được mẫu thân ta thì làm sao có thể ngăn cản mẫu thân được? Thôi quên đi, có thêm một người phụ thân yếu đuối như thể để làm gì chứ?”
Tại sao mạch não của đứa bé này lại mới lạ, độc đáo vậy? Thẩm Phong Vân có phần không chống đỡ được: “Nhưng nếu nhóc là hoàng tôn thì nào là hoàng gia gia này, tổ nãi nãi này rồi cả ngoại tổ phụ, cữu cữu, nhiều người như thế đều sẽ cưng chiều nhóc, ai dám đánh nhóc được?”
Tiểu Vân Triệt sững sờ: “Tại sao ta lại có nhiều thân thích vậy? Đến năm mới, chẳng phải sẽ dập đầu mệt chết sao?”
“Mẫu thân của nhóc cũng đâu phải là nhảy từ khe đá ra, dĩ nhiên là có thân thích rồi
“Nhóc là hoàng tôn, nhìn thấy nhóc thì không chỉ văn võ bá quan, mà thậm chí tất cả chúng ta đều phải quỳ lạy”
Trong lòng Tiểu Vân Triệt đầy đắc chí: “Nếu đã như vậy, sao bây giờ ngài dám vô lễ với ta thế này?”
Được rồi, hiện tại lại lập tức bắt đầu sĩ diện.
Thẩm Phong Vân cũng đã thôi kích động, buông đứa nhỏ trong tay xuống, còn giúp cậu bé kéo kéo áo choàng nhỏ, nửa ngồi nửa quỳ, mang vẻ mặt thành thật hỏi: “Thế mẫu thân của nhóc đâu?”
“Nương của ta đã bị kẻ xấu bắt đi, Cừu phụ thân đang đuổi theo cứu mẫu thân rồi”.
Thẩm Phong Vân kinh ngạc hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn về phía Phượng Lôi Ngọc: “Đã có chuyện gì xảy ra thế?”
Nhìn cái miệng nhỏ biết ăn nói này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1006327/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.