Tại Phong vương phủ.
Hai ngày nay Mộ Dung Phong không hề được yên ổn chút nào.
Ác mộng bắt đầu từ khi hắn cầm theo Lang Nha Bổng về lại phủ ngay trước mắt biết bao người.
Vốn dĩ, hắn có thể cảm nhận được trước giờ luôn một lòng lắng nghe Lãnh Băng Cơ, nâng niu cô như trứng như hoa, thanh Lang Nha Bổng này cũng chỉ là một vật bày trí.
Âm mưu của lão già Hoàng đế chắc chắn sẽ không thể nào thực hiện được.
Thế nhưng, Lãnh Băng Cơ lại đặt nó treo ở cuối giường, nghiêm trang nói với hắn rằng sẽ dùng để phòng thân.
Kẻ ngốc đều biết thừa, cần phòng thân trên giường chính xác là kẻ nào, dùng thứ binh khí hung tàn cỡ đó để đối phó với tướng công nhà mình, thế không phải là mưu sát thì còn là cái gì?
Mỗi khi đêm dài thinh lặng buông xuống, Mộ Dung Phong sẽ không lúc nào không suy nghĩ xem phải làm sao để vất bỏ thứ đó đi, lại một lần nữa oai hùng trên giường, thích làm gì thì làm đó.
Thế cho nên, khi săm soi chiếc chày gỗ găm đầy đinh sắt kia thì trong đầu sẽ không nhịn được mà hiểu sai.
Công chuyện ngày hôm nay có phần bận bịu.
Lãnh Băng Cơ đang chán ngán mà lật giở đống sách trên giá.
Mộ Dung Phong đứng một bên đề bút hồi âm, cũng không nhịn được mà ghé mắt nhìn tiểu thê tử nhà mình.
Hắn vội vàng đưa bút, vội vàng xử lý cho xong mấy việc này để mau chóng về lại Triều Thiên Khuyết cùng nàng.
Thị vệ đứng ngoài gõ cửa, sau khi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1006171/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.