Quả thật, Hoàng đế cách ứng đến rồi, xua tay nói:” Tự nhiên không được, không được.”
Vốn trong lòng Lãnh Băng Cơ là cân nhắc làm sao để bắt được con cá lớn, để lừa lão Hoàng Đế này một chút, đem lấp đầy của hồi môn một chút.
Nhưng đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện khác, nhất thời tinh thần sảng khoái và lại có ý nghĩ xấu ùng ục ùng ục.
Đúng lúc muốn đi ngủ, có người mang gối đến.
“Phụ hoàng ngài thình lình nhắc tới chuyện này, con đột nhiên nghĩ tới một thứ, đảm bảo thích hơp.”
“Thú gì?”
“Lúc trước con ở chỗ Cẩm Ngu quận chúa nhìn thấy một miếng hổ phách màu vàng, đó là vật liệu tốt nhất để làm răng giả.”
“Màu vàng sao?” Hoàng đế không hờn giận, nhe răng nhìn nàng:” Răng của trẫm là màu vàng sao? Nếu như con sử dụng, vậy răng của trẫm đâu giống hổ phách màu trắng ngà đẹp được.”
Lãnh Băng Cơ trợn tròn mắt nói dối, ngừng lại nói:” Phụ hoàng có điều không biết, trong tay miếng kia của Cẩm Ngu quận chúa vốn không phải là hổ phách bình thường mà là thú phách, nghe nói là ngưng tụ tinh hoa của bách thú chi vương làm thành, đây mới xứng với phụ hoàng ngài.
Hơn nữa, sau khi đem hổ phách này cộng với công lọc ra, màu sắc trắng tinh cùng với màu răng hoàn toàn không có khác biệt.”
Hoàng đế liền tin những lời này của nàng nói.
Ai bảo nhi tức nhà ông ta có bản lĩnh chứ.
“Nhưng nếu là vật hiếm lạ, lại là đồ của Cẩm Ngu, trẫm lấy không hợp lý thì phải?”
“Không thích hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1006121/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.