Đến lúc này, vẫn không quên tự giễu hai câu.
“Vậy cũng không thể thật sự gả đi Mạc Bắc chứ? Hiền Phi nương nương chẳng lẽ không có đến trước mặt phụ hoàng cầu xin sao?”
“Làm sao mở miệng đây? Cho dù phụ hoàng đáp ứng cho ta không đi, thì phải đổi thành hoàng muội. Hoàng muội các nàng tuổi còn nhỏ, so với ta còn đáng thương hơn”
Vụ tốt hơn so với những nàng công chúa kia.
Lãnh Băng Cơ cười hắc hắc đầy xấu xa:” Ngươi và các hoàng muội có giao tình tốt, gả đi Mạc Bắc ngươi liền cảm thấy đau lòng. Nếu đổi thành Cẩm Ngu người có đau lòng không?”.
Lục Vụ ngừng khóc, nháy nháy mắt:” Đau lòng cái gì? Cẩm Ngu và tiểu vương tử Mạc Bắc rất là xứng đôi”
Lãnh Bằng Cơ nhịn không được cười lên:” Người gặp qua vương tử kia chưa? Cẩm Ngu xứng đổi như thế nào chứ?”
“Một người không cưới được thê tử, một người không tìm được trượng phum không phải xứng dội thị là gì?”
“Ha ha, sâu sắc quả thực là như vậy!!!”
Lãnh Băng Cơ cười Thần bí:” Hai ngày trước ta xuất cung, nghe được một bài lời đồn, có muốn nghe hay không?”
Lục Vụ uer oải hỏi:” Tin đồn gì? Không phải là nói tiểu vương tử Mạc Bắc kia thân cáo tám thước, mắt như chuông đồng, ăn uống thô tục?”
Lãnh Băng Cơ thấp giọng:” Không, là liên quan tới Tâm công chứa của Long cung”
Lục Vụ trợn mắt lên, chỉ ngây ngốc nhìn chằm chằm nàng:” Ta hiện tại sống không bằng chất đây, người còn có nhàn hạ thoải mái cùng tả kể về lời đồn? Lãnh Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1006067/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.