“Vậy người luôn cùng lệnh tôn dùng phi điểu thư từ qua lại là ai, các ngươi có biết không?” Ngụy công tử lắc đầu.
“Phụ thân không muốn chúng ta ra vào trong thư phòng, thường ngày đều là mẫu thân tự mình dọn dẹp.
Hai năm này, về việc trong triều là việc đỉnh điểm chúng ta nhắc đến, mỗi lần lại nói, luôn có chút khó chịu, chẳng biết vì lý do gì mà nổi cáu.
Chúng ta cũng rất ít khi hỏi”
“Vậy thì có thể mẫu thân người biết không?”
“Mẫu thân ta nhận thức không được vài chữ, càng là đối với công sự của phụ thân ta lại càng không can thiệp. Bà là bởi vì phụ thân chết mà ôm bệnh giờ chỉ nằm trên giường, Thẩm thể tử nếu muốn nghe được một số việc, mời người theo ta”
Việc này không phải nhỏ, liên quan đến mấu chốt quan trọng, cho nên Thẩm Phong Vân lập tức cùng Lãnh Băng Cơ đi theo đến phòng của Ngụy phu nhân.
Ngụy công tử đi vào trước, đem hết suy đoán của Thẩm Phong Vân báo cho Ngụy phu nhận biết, sau đó cung kính mà mời hai người vào phòng.
Màn mỏng rủ xuống, cách tẩm vài mỏng mà thẩm vấn.
Thẩm Phong Vân đi thẳng vào vấn đề hỏi bà ta về chuyện chim sáo.
Ngụy phu nhân vì để trợ giúp việc điều tra mình bị hiềm nghi trong việc độc phu quân, mà không hề giấu giếm, thẳng thắn nói:
“Đích thực là trong thư phòng của lão gia nhà ta có chim sáo thường xuyên ra vào.
Ta mỗi ngày dọn dẹp án thư cho ông ấy, thường thì nửa tháng, luôn nhìn thấy trên án thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1006044/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.