Thẩm Phong Vân gọi hắn lại:
“Cái này chậu than này vốn là ở nơi đó?”
“Luôn ở ngay vị trí này, gia phụ dùng để đốt cháy một chút thư tín lui tới không còn tác dụng nữa”
“Ngày bình thường ông ấy có rất nhiều thư tín lui tới sao?” Ngụy công tử lắc đầu:
“Không nhiều, nếu là chuyện công thì trực tiếp gửi đến Lại bộ nha môn” Thẩm Phong Vân liếc mắt một cái nhìn đau thư phòng được chỉnh lý đến ngay ngắn rõ ràng, không nhiễm trần thế, có Thể thấy được vị Nguỵ thị lang này ngày bình thường cũng rất chú trọng cuộc sống đời thường.
Cái cầu thang này nếu như không thương dung thì tại sao lại luôn đặt ở dưới lòng bàn chân?Hắn ta gật gật đầu bày tỏ đã biết. Hãy tìm đọc trang chính ở — TRUMtгu yen. m e —
Sau đó chị vào đưa chiến trà nhỏ còn lại trên bàn nói với Lãnh Băng Cơ:
“Chính là chiến tranh nhỏ này ta cố ý sai người giữ lại, tẩu tử nhìn xem có đầu mối gì hay không?” Trên tay Lãnh Băng Cơ mang theo găng tay dùng một lần, nâng chén trà lên, để ở chóp mũi nhẹ ngửi.
Quả thật như lời Thẩm Phong Vân nói, vô sắc vô vị, đơn thuần dựa vào khứu giác, căn bản phân biệt không ra đến tột cùng là loại độc gì.
Nàng lập tức khởi động nhân không gian kiểm tra hoạt chất bên trong, rất nhanh liền có kết quả, chỉ có điều độc này ngoại trừ độc tính cực mạnh tan nhanh ở bên ngoài, cũng không có chỗ đặc thù nào.
Có điều nàng lại phát hiện điểm dị thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1006042/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.