Thẩm Phong Vân vẫn chưa quen thuộc người và việc trong cung, quay mặt nhìn về phía Huệ Phi.
Huệ Phi ngẩn người, rõ ràng cảm thấy rất ngoài ý muốn.
“Đàm công cộng là người trước mặt Hoàng Hậu.
Côn Ngọc cung.
Hoàng đế đột nhiên giá lâm, khiến Hoàng Hậu có chút kinh ngạc.
Sau khi Hoàng đế ngồi xuống, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi thăm:
“Đàm công công đâu? Không có hầu hạ trước mặt nàng sao?”
Hoàng hậu tựa hồ là hững hờ:
“Hôm nay không trực ở trước mặt”
“Còn hôm qua thì sao? Xuất cung rồi ư?”
Hoàng hậu thế mới biết ông ta không phải thuận miệng hỏi một chút:
“Không phải, hôm qua vẫn luôn trước mặt hầu hạ trước mặt thiếp”.
Sắc mặt Hoàng đế lập tức chìm xuống:
“Nàng xác định?”
Hoàng hậu gật đầu, hơi kinh ngạc:
“Hắn ta nếu như xuất cung, tất nhiên là phải sử dụng lệnh bài của thiếp.
Thiếp làm sao có thể không biết được?”
Hoàng đế trầm mặc, phân phó thái giám sau lưng:
“Đi ra cửa cung hỏi một tiếng”
Không cần Hoàng đế bàn giao kỹ càng, tiểu thái giám cũng biết ý tứ của Hoàng đế, lập tức một đường chạy vội đi.
Hoàng hậu lúc này cũng có thể đoán được, trong đó nhất định là có kiện cáo gì đó:
“Hoàng thượng tại sao lại hỏi những lời này? Hắn đã trêu chọc đến chuyện gì ư?”.
Hoàng để gật đầu:
“Hôm nay vừa mới tỉnh, lại có người dùng chiêu cũ vụ oan Phong vương phi, trải qua thẩm vấn cuối cùng tìm ra tên ngục tốt vu oan, cung khai của hắn nói là Đàm công công bên cạnh nàng sai sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1006036/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.