Có thể nào là do hắn ta biết được bí mật nào đó của Lãnh Băng Nguyệt, hoặc là nói sự tồn tại của hắn ta đến nay đã là cái thóp của Lãnh băng Nguyệt, vì thế Lãnh Băng Nguyệt liền nắm bắt thời cơ, mượn đao giết người, giết chết hắn ta?
Còn về hung thủ giết người thực sự là ai, đáp án cũng lộ ra rồi, Kim Nhị thiếu gia liên tục ra vào phủ hai lần, không phải là hắn ta thì là ai?
Chỉ tiếc rằng, Phương Phẩm Chi này chết đi, cũng gióng như cái chết của Tứ di nương lúc đó vậy, ngay lập tức làm mất đi các manh mối, chứng cứ mất hết.
Cho dù là đến tìm Kim Nhị thiếu gia, không có chứng cứ gì ai sẽ thừa nhận bản thân đã giết người chứ? Cũng chỉ là sự phán đoán của bản thân mà thôi.
Lãnh Băng Cơ cảm thấy rất mệt, sự việc của Phi Ưng Vệ, sự việc của Cẩm Ngu, còn có chỗ của Lãnh Băng Nguyệt bên này này cắm thêm một gậy, tất cả đều rối thành một đoàn, cả đất toàn lông gà.
Bản thân sứt đầu mẻ trán, không biết làm sao để giải quyết một đống hỗn loạn này, nhưng lại không biết nên đi cầu cứu ai, chỉ có thể tự mình từng chút từng chút kéo tơ bắt trùng, đi tìm kiếm chân tướng trong đó.
Đặc biệt là, có một số việc, mặc dù biết rõ chân tướng nhưng không làm gì được, không biết phải ra tay từ chỗ nào, cảm giác rất là bất lực.
Chính là vào lúc này, Na Trát Nhất Nặc bên kia có manh mối của Linh bà.
Lãnh Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1005998/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.