🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lãnh Băng Nguyệt vừa thấy Lãnh Băng Cơ thì lập tức ngồi dậy, bụng cũng không còn đau, chế nhạo một cách quái gở.
“Hóa ra là Vương phi nương nương, không biết ngọn gió nào đã đưa tỷ tới nơi này của muội? Thật là một vị khách hiếm khi đến, muội còn tưởng tỷ không muốn nhìn thấy muội. Như thế nào, có phải không tin muội mang thai hay không? Cảm thấy Phong Vương gia chỉ thương một mình tỷ. Đến đây đi, vừa đúng lúc giúp muội bắt mạch, Tam muội tốt này của tỷ đã khiến muội tức giận quá mức”
Nàng ta chủ động vươn cánh tay về phía Lãnh Băng Cơ, Lãnh Băng Cơ lại không đưa tay ra.
Phản ứng của Lãnh Băng Cơ đã nói lên tất cả. Nàng đã từng thực sự nghỉ ngờ, sao Mộ Dung Phong lại có thể lợi hại như vậy, chỉ một lần là đã được, chắc không phải Lãnh Băng Nguyệt vì mạng sống mà làm bộ chứ?
Nhưng mà nàng ta lại thản nhiên, không hề sợ mà đưa tay về phía mình, Lãnh Băng Cơ gần như là lập tức tin tưởng.
Mộ Dung Phong đã tự mình thú nhận mọi chuyện, vậy thì nàng còn ôm hy vọng gì nữa?
Sắc mặt của nàng trở nên khó coi, Lãnh Băng Nguyệt càng thêm đắc ý.
“Muôi biết, trong lòng Vương phi nương nương nhất định là không thoải mái, rốt cuộc thì đứa nhỏ trong bụng này so với tỷ vẫn quý giá hơn, ngay cả Huệ Phi nương nương còn vô cùng sốt ruột. Đây là quan hệ huyết thống tự nhiên, thật sự rất kỳ diệu.
Tuy răng Vương gia không nói đứa nhỏ này gần gũi với ai, hời hợt với ai, nhưng trong lòng ngài ấy nhất định đã có tính toán. Tương lai sau này, có thể tưởng tượng được Vương phi nương nương sống ở trong phủ sẽ rất xấu hổ.
Thực ra người cũng đừng quá tức giận, nam nhân có tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường, người cần gì phải độc chiếm Vương gia, không chịu buông tay? Sau khi sự mới mẻ của Vương gia qua đi, sớm muộn gì thì ngài ấy cũng sẽ sinh ra sự chán ghét đối với tỷ, vứt bỏ như đôi giày rách. Vì vậy, tốt nhất là bây giờ nên tự chừa cho mình một con đường lui đi, để tương lai sau này không khiến cho bản thân mất mặt”
Những lời này giống như những đầu kim, từng cái từng cái một đâm vào ngực Lãnh Băng Cơ. Nàng hiểu ra, những lời Lãnh Băng Nguyệt nói đều là sự thật.
Mộ Dung Phong có thể cưng chiều và nhãn nại với mình được bao lâu?
Mộ Dung Phong có hài tử của mình, lại vì máu mủ ruột rà, sao có thể thích cái thứ không rõ lai lịch ở trong bụng nàng được chứ?
Mà Lãnh Minh Nguyệt đang đứng nghe ở bên cạnh thì trong lòng vô cùng căm phẫn: “Đại tỷ, tỷ tốt xấu gì cũng là Vương phi, sao lại có thể để tỷ ấy nói như vậy ở trước mặt?
Toàn là nói hươu nói vượn, nếu đổi lại là muội thì đã sớm đập nát cái miệng của tỷ ấy “Một đứa trẻ như ngươi thì biết cái gì?” Lãnh Băng Nguyệt cười đắc ý, thấy sắc mặt của Lãnh Băng Cơ càng ngày càng khó coi, khẽ nói: “Xem bụng của tỷ này, đã lớn như vậy, thân thể lại cồng kềnh, nhất định là rất khó khăn khi hầu hạ Vương gia. Cũng khó trách ngày hôm đó ở trên xe ngựa Vương gia lại mạnh mẽ như vậy, giống như là chưa được nhìn thấy một nữ nhân chân chính”
Lãnh Băng Cơ lạnh lùng nhìn nàng ta, nhẹ nhàng cười: “Hóa trang thành hình dáng của ta để lừa ngài ấy ân ái, đáng để khoe khoang ở trước mặt ta sao? Chẳng qua cũng chỉ là một kẻ thế thân mà thôi”
Nụ cười ở trên mặt Lãnh Băng Nguyệt lập tức đông cứng.
“Ha hả, Vương gia vì đón tỷ về phủ mà cái lý do điên rồ nào cũng có thể bịa ra. Vậy mà tỷ cũng tin sao?”
Lãnh Băng Nguyệt vẫn mỉm cười nhìn chằm chằm nàng, nhưng trong đôi mắt lại không hề có chút ấm áp nào.
“Tướng công của mình nói mà còn không tin, chẳng lẽ lại đi tin ngươi sao?”
Một câu này lại khiến Lãnh Băng Nguyệt nghẹn họng.
Lãnh Băng Cơ chậm rãi vuốt ve bụng, ý cười trên khóe môi lộ ra một chút châm chọc.
“Lãnh Băng Nguyệt, để có thể ở lại trong Vương phủ, ngươi quả thật là không từ thủ đoạn, dùng bất cứ thủ đoạn xấu xa nào. Đáng thương cho Phong Vương gia, ngài ấy đã phải chịu đựng bao nhiêu ghê tởm? Thà ngủ với heo còn hơn ngủ với ngươi, thật là đau lòng cho ngài ấy, đã phải chịu ấm ức lớn như vậy.
Nhưng mà, tương lai vẫn còn dài, ngươi cho rằng có đứa con của Mộ Dung Phong thì chính là nắm được trái tim của ngài ấy sao? Là có thể đuổi ta ra khỏi Kỳ vương phủ sao? Ngươi cứ xuất chiêu đi, ta sẽ tiếp, chúng ta cứ chờ xem, xem cuối cùng ai thắng ai thua.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.